Tuy nhiên, điều khiến Dương Thiên kỳ lạ là, nếu thực lực hài cốt đạt đến cấp Viên Mãn, vậy thi thể gần như là không bị thối rữa, vậy mà cũng chỉ còn lại hài cốt.
“Dương Thiên.”, đột nhiên, một giọng nói vang lên.
Long Kinh Thiên một thân đồ trắng trực tiếp bước lại.
“Đại Ca, ông kết thúc truyền thừa rồi?”, Dương Thiên vui mừng nói.
Long Kinh Thiên mỉm cười gật đầu, ông nhìn Kim Thịnh, cung kính nói: “Sư phụ.”
Kim Thịnh gật đầu, ánh mắt hiện lên sự hài lòng.
Trong số đệ tử ông thu nhận, Long Kinh Thiên là đệ tử có thiên phú nghịch thiên nhất, tương lại có khả năng đột phá đến cấp Lĩnh Chủ nhất.
“Đại ca, ông tiếp nhận truyền thừa cũng phải mấy chục năm rồi nhỉ? Hiệu quả thế nào?”, Dương Thiên tò mò hỏi.
“Mặc dù tôi tiếp nhận truyền thừa mấy chục năm, nhưng thực tế thì, tôi chỉ tiếp nhận truyền thừa một chữ!”, Long Kinh Thiên nói.
“Một chứ?”, đôi mắt Dương Thiên khẽ động, sau đó hưng phấn ra mặt, nói: “Có phải truyền thừa cửu tự của Tộc Cốt Linh không?”
Long Kinh Thiên gật đầu, sau đó trong tay ông xuất hiện thanh thanh trường kiếm, nhất kiếm xuất kích.
Uỳnh!
Một kiếm quang màu vàng kim cực lớn xuất hiện, khí thế của nó vô cùng kinh hãi, thậm chí đạt đến thực lực cấp Tinh Chủ cấp bảy.
Phải biết rằng, thực lực hiện tại của Long Kinh Thiên cũng chỉ ở cấp Tinh Vực, một kiếm vung ra tùy ý lại đạt được trình độ như vậy.
“Dương Thiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705924/chuong-876.html