Dương Thiên không từ chối, đối với việc khám phá bí cảnh, hắn có sự hứng thú rất lớn.
Rất nhiều tài nguyên trước đây của hắn, cũng đều lấy từ bí cảnh.
Ra khỏi cung điện, Dương Thiên nhìn cả một mảng sắc trắng trước mặt, đó đều là xương cốt vụn vỡ, trông vô cùng ghê rợn, như luyện ngục trần gian vậy.
Tuy nhiên, trước mắt có khủng bố cỡ nào, đối với ba người Dương Thiên họ mà nói cũng không có một chút ảnh hưởng nào cả.
Dương Thiên đến một chỗ, sau đó nhặt một miếng xương cốt lên, trên đó còn có bí văn màu đỏ nhưng mờ và không rõ ràng.
Uỳnh!
Đột nhiên, bên trong xương cốt có một luồng sát khí yếu ớt vào thẳng bên trong trí não của Dương Thiên. Ngay sau đó lại biến mất không còn.
Dương Thiên thả miếng xương cốt xuống, hơi nhíu mày: “Sao bên trong xương cốt này lại có sát khí?”
“Thiếu gia Dương Thiên, những xương cốt này do thời gian dài, bên trong một số xương cốt còn mang theo một chút ý niệm bất khuất hồi còn sống, dần dần hình thành sát khí.”, Kim Thịnh nói.
Ông ta từ lâu đã nghiên cứu những xương cốt này, biết được rất nhiều.
Dương Thiên gật đầu, những người Tộc Cốt Linh này đều đem pháp tắc dung hợp vào trong xương cốt của mình, vì vậy bất giác lưu lại ý niệm của mình trong xương cốt , thi thể có thể thối rữa, nhưng do sự không mục của xương cốt, một số ý niệm còn sót lại sẽ rất khó tiêu tan.
Vũ trụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705923/chuong-875.html