"Ca ca". Em gái Tiểu Đình của Đại Tráng với khuôn mặt nhỏ đầy nước mắt, cả cha và anh trai của cô bé đều nằm trên mặt đất, bất kể cô bé gọi thế nào cũng không tỉnh lại.
Trong nhóm người, một bé gái khoảng bảy tuổi nhìn bóng người trên không trung bằng ánh mắt đầy vẻ sợ hãi, trong tay cô bé có một cái chuông màu vàng.
"Đinh linh linh..."
Từng âm thanh trong trẻo truyền đến.
"Tiểu Hân tỷ tỷ, tỷ đang ở đâu?" Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Vũ hiện vẻ hoảng sợ, cô bé nhớ trước đó Khúc Hân từng nói với cô bé, lúc gặp nguy hiểm liền lắc cái chuông trong tay.
Thế nhưng cái chuông vang lên rất lâu nhưng không thấy bóng dáng của Khúc Hân.
"Giao ra không?" Người đàn ông nói với khuôn mặt lạnh lùng.
Trong lòng Khúc Nham đầy vẻ phẫn nộ, nhưng lại không dám thể hiện ra, ông ta quỳ xuống đất, nói với vẻ cung kính: "Đại nhân, chúng ta thật sự chưa từng nhìn thấy Tụ Tinh Châu, ta lập tức triệu tập toàn bộ người của bộ lạc, sau đó tìm kiếm, chắc chắn có thể tìm thấy Tụ Tinh Châu mà đại nhân cần".
Người đàn ông lạnh lùng lắc đầu nói: "Nếu các ngươi không muốn giao ra, vậy bộ lạc các người cũng không cần phải tồn tại".
Ầm!
Một cỗ khí tức vô cùng cường đại bạo phát ra từ trên người đàn ông, sau đó một bàn tay khổng lồ xuất hiện, trực tiếp bao trùm không gian này lại, che phủ toàn bộ bộ lạc Khúc Nham, sau đó hạ xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705775/chuong-727.html