Ầm!
Một cỗ khí thế cường đại bạo phát ra, sau đó Thanh Vụ với khuôn mặt lạnh lẽo xuất hiện trên không trung, ông ta nhìn về nhóm người nói: "Bây giờ, sự kiện đã kết thúc, ngoài mười thiên tài được thu nạp của trụ sở Thánh cung Linh Tinh ra, toàn bộ những thiên tài khác rời khỏi đây".
Ông ta vừa dứt lời, trong mắt của đa số thiên tài trên quảng trường lộ cảm giác cực kì không cam lòng, họ sắp rời khỏi đây, trở về thành trì của họ.
Lần tiếp theo của sự kiện này bắt đầu một nghìn năm sau, đến lúc đó có lẽ họ đã trở thành cường giả cấp Hắc Động, cơ hồ không có cơ hội lại đặt chân đến đây.
"Răng rắc!"
Bỗng nhiên, trên quảng trường xuất hiện một âm thanh kì quái, giống như thứ gì đó sắp vỡ ra.
"Răng rắc!" "Răng rắc!"
Ngay sau đó, những âm thanh rạn nứt liên tục truyền đến, tiếp theo trên không trung bỗng nhiên xuất hiện từng khe nứt nhỏ.
"Đó là vị trí không gian của cây thần?" Ánh mắt Thanh Vụ hiện vẻ kinh ngạc.
Cây thần Tụ Tinh, phần lớn thời gian đều trong trạng thái ngủ say, chỉ lúc trong không gian sống còn của Thánh cung Linh Tinh mới tỉnh dậy.
"Cây thần đại nhân sao thế?" Một nghìn cường giả cấp Viên Mãn như Bác Hưng đi đến bên cạnh Thanh Vụ, ánh mắt nghiêm túc nhìn không gian kia.
Trên quảng trường, hơn hai nghìn thiên tài như Dương Thiên cũng nhìn nơi đó, khuôn mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Vết nứt đó từ nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705774/chuong-726.html