Dương Thiên im lặng, mỗi người đều có mục tiêu phấn đấu của mình, chính hắn không phải cũng vì người nhà mà không ngừng phấn đấu sao, tiến vào nơi nguy hiểm như bí cảnh Tụ Linh, là muốn có được càng nhiều tài nguyên nghịch thiên.
“Xin lỗi, Dương Thiên, khiến ngươi chê cười rồi.”, một lúc sau, Vũ Linh cười nói.
Khúc Hân có chút ngượng ngùng, nàng lần đầu tiên nhìn thấy Dương Thiên, đối với việc Dương Thiên tiến vào bộ lạc là người phản đối nhất. Không ngờ bây giờ lại trở thành bạn bè, cùng nhau nói chuyện.
Dương Thiên khẽ cười nói: “Mỗi người đều có sự chờ đợi của bản thân, đây là điều rất bình thường.”
……
Trong một tháng tiếp theo, Dương Thiên vẫn luôn ở trong bộ lạc Khúc Nham, đơi tin tức của Tiểu Quang.
Trong một gian phòng, Dương Thiên đang ngồi bắt chéo chân, yên lặng lĩnh ngộ pháp tắc, đây là căn phòng Khúc Nham sắp xếp cho hắn, toàn bộ lạc căn phòng này cũng được xem như tốt nhất rồi.
Vốn dĩ Dương Thiên nhận lời mời của Vũ Linh và Khúc Hân, chuẩn bị ở lại một chút rồi rời đi, nhưng Vũ Linh, Khúc Hân lại kịch liệt giữ lại, mà Tiểu Quang cũng mãi không điều tra được về nơi Tụ Linh châu rơi xuống, vì vậy Dương Thiên cũng đành chậm rãi chờ đợi.
Một tháng trước, Tiểu Quang có về một chuyến, đem Long Phượng nguyên châu, nguyên châu pháp tắc như thần châu thời gian truyền vào trong cơ thể của Dương Thiên.
Bởi vì ở đây, Dương Thiên không cần phải lo lắng về những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705742/chuong-694.html