“Được rồi! Đại Tráng, còn có tất cả mọi người, lúc chơi đùa phải cẩn thận một chút!”, Khúc Hân đứng dậy, nghiêm mặt nói.
Nếu không phải trên người bọn họ có thuốc giải độc trân quý, vậy thì Đại Tráng trúng độc của rắn năm màu, không đến 2 giờ nhất định sẽ mất mạng.
“Bọn em nhớ rồi, chị Tiểu Hân.”, một đám trẻ con nói lớn.
“Tiểu Vũ, đây là lục lạc chị Tiểu Hân tặng các em, các em có nguy hiểm gì thì liền lắc lục lạc này, chị Tiểu Hân và anh Vũ Linh sẽ biết, rất nhanh đến bên các em, nhớ chưa?’, Khúc Nham lấy ra một cái lục lạc nhỏ màu vàng, không yên tâm nói.
“Vâng! Chị Tiểu Hân, Tiểu Vũ nhớ rồi.”, Tiểu Vũ nhận lục lạc, vui vẻ nói.
“Được rồi, Tiểu Vũ, Tiểu Đình, các em đi chơi đi! Đại Tráng, em lớn thì xem chừng các em ấy.”, Khúc Hân nói.
“Vâng, vâng, đi chơi thôi.”, đám trẻ con cười nói, vui vẻ chạy đi.
Dương Thiên ở bên cạnh, nhìn hai người, hắn thấy ánh mắt của Vũ Linh dường như không hề rời khỏi Khúc Hân. Khóe miệng khẽ lộ ra ý cười.
“Xem ra Vũ Linh và Khúc Hân là một đôi nhỉ?”, Dương Thiên trong lòng âm thầm nghĩ.
“Được rồi, Dương Thiên, ta mang ngươi đi thăm bộ lạc của chúng ta.”, Khúc Hân quay đầu, ánh mắt của Vũ Linh lập tức chuyển sang Dương Thiên.
“Người trong bộ lạc của các ngươi rất ôn hoà và đoàn kết.”, Dương Thiên đi dạo một lúc, cảm thán nói.
Trên đường hắn đi, thấy vô luận là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-hang-lam-o-do-thi/3705741/chuong-693.html