Lần trước ông ta vừa vặn ở trong vách đá linh lực của Long Phượng Nguyên Châu tu dưỡng tâm thần, cũng không có chú ý tới những ánh sáng màu tím này.
Mà Dương Thiên cũng cho rằng đây chỉ là một ít ánh sáng thần kỳ dưới đáy biển khúc xạ ra thôi, nên không để ý tới nó.
Nếu mà không phải ông ta đã kiến thức được bí cảnh xuất thế trên hải đảo Thái Bình Dương, ông ta thậm chí sẽ quên chuyện này đi.
Huyền Hư đạo nhân chậm rãi nhắm hai mắt lại, sau đó cảm thụ một chút, một cỗ sức mạnh linh hồn dồi dào chợt bộc phát ra.
Dương Thiên dưới cỗ sức mạnh linh hồn này, chỉ cảm thấy mình nhỏ yếu như con kiến.
Loại sức mạnh linh hồn này hắn cảm giác thậm chí đã vượt qua Long Kinh Thiên.
Trong mắt Dương Thiên lộ ra vẻ kinh hãi, kỳ thật hắn chưa từng thấy qua thủ đoạn chân chính của Huyền Hư đạo nhân, duy nhất vẫn là xuất thủ trong bí cảnh Sahara, nhưng vẫn là bị ý chí trong bí cảnh Sahara áp chế hoàn toàn.
Ý chí của bí cảnh Sahara là cấp độ gì, Dương Thiên căn bản không biết, cho nên cũng căn bản không rõ cấp độ thực lực của Huyền Hư đạo nhân
Tuy rằng không biết thực lực hoàn chỉnh của Huyền Hư đạo nhân, nhưng mà, thực lực của Huyền Hư đạo nhân ít nhất sẽ không yếu hơn Long Kinh Thiên.
Dương Thiên biết, Huyền Hư đạo nhân hiện tại chỉ là một linh hồn mà thôi, hơn nữa, hắn có thể cảm ứng được loại linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-do-thi/2646705/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.