“Ồn ào quá, kéo hẳn ta xuống.”
Tần Tử Mặc khoát tay, liếc nhìn Tiết Ninh.
Tiết Ninh lập tức bước tới tóm lấy tên hộ vệ, kéo hắn ta ra khỏi Nội các.
“Hỗn xược!”
Hứa Lương hét lớn và bước tới ngăn cản.
Lúc này, Tăn Tử Mặc nhìn chằm chằm ông ta.
Trong phút chốc, nhiệt độ của toàn bộ Nội các giảm mạnh, không khí như đóng băng.
Hứa Lương và những quan viên khác đều trợn mắt há hốc mồm, linh hồn run rẩy, sững sờ tại chỗ, bất động.
Đây là đôi mắt quái quỷ gì vậy?
Mọi người dường như bị vực sâu nuốt chửng, không nhìn thấy dấu vết của ánh sáng mặt trời, lạnh lẽo và bóng tối bao trùm trái tim họ.
Đám người Tiết Ninh giật mình, sau đó họ nhanh chóng tóm lấy tên hộ vệ rồi ném hắn ta ra ngoài cổng của Nội các.
Khi Tần Tử Mặc quay đi, quần áo của mọi người đều ướt đẫm mồ hôi lạnh, cổ họng cuộn lên cuộn xuống, nuốt nước miếng.
“Hứa đại nhân đến Nội các ta là vì chuyện gì?”
Tần Tử Mặc lại ngồi xuống, dáng vẻ thuận theo. đám người.
Hứa Lương sửng sốt một chút, cố làm cho mình bình tĩnh lại nói: "Hy vọng Tăn đại nhân có thể giao người cho Đại Lý Tự của ta xử lý và thẩm vấn”
“Chẳng lẽ gần đây Hứa đại nhân không vào triều, không còn thông suốt tin tức rồi ư?"
Tăn Tử Mặc hỏi ngược lại.
"Lời này có ý gì?"
Hứa Lương vừa mới bị ánh mắt của Tân Tử Mặc làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-gia-den-tu-dia-nguc/3469205/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.