Edit: Trường Uyên
‘Khi gặp nguy hiểm, nàng luôn nghĩ làm sao để bảo hộ người bên cạnh trước tiên, làm sao để bảo vệ bọn họ chu toàn nhất. Nàng như vậy, sao có thể khiến người ta không yêu! Nàng như thế, sao có thể khiến người ta không thương! ‘ – Diệp Ảnh
***
Đang lúc này, âm phong thổi đến, mang theo hơi thở quỷ dị …
Khuynh Cuồng nhíu mày, cảm nhận rõ sự biến hóa trong không khí, một bên nóng như lửa thiêu, lại có cảm giác lạnh lẽo giữa trời tuyết. Khóe miệng ý cười không thay đổi, nhưng tay cầm ngọc cốt phiến lại nắm thật chặt.
Diệp Ảnh chưa bao giờ ngưng trọng như vậy, lần đầu tiên, địch nhân còn chưa xuất hiện mà kiếm đã xuất vỏ, đôi mắt như chim ưng săn mồi nhìn bóng đêm.
Đồng Dương cùng Phó Ki đã giết tứ tướng, trái tim bỗng bất an đập mạnh, nhìn đối phương, vũ khí hộ trước người, toàn thân chân khí bao bọc, nhưng cảm giác nóng lạnh quỉ dị đó vẫn không mất.
“Hắc hắc,…” Dưới ánh trăng, một tiếng cười làm người ta mao cốt tủng nhiên theo gió truyền đến, kéo dài không dứt, giữa trời đêm càng đáng sợ.
Khuynh Cuồng nhướng mày, đôi mắt sáng nhìn thẳng nóc nhà phía đối diện từ lúc nào đã có hai người đứng.
Là hai nữ tử xinh đẹp vô song, phục sức giống nhau, một thân lục nhạt quần lụa mỏng, sau đầu tóc buộc thành hai búi, kỳ dị là hai người giống nhau như đúc, nếu không phải biểu tình của hai người hoàn toàn bất đồng, thì không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-de/2719258/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.