Nghe thấy đoạn đối thoại của hai người, Giang Cung Tuấn vô cùng nghi hoặc. Anh ta nhìn Ngọc Mỹ đang đứng phía trước mấy tên thị vệ của Cổ Tộc, trong lòng nghĩ: “Chẳng lẽ, cô ta cũng là đệ tử của Thần Viện?”.
“Tiêu trưởng lão, mời”
Ngọc Mỹ lấy tay làm động tác mới, mời Tiêu Minh Hoàng tiến vào. Tiêu Minh Hoàng gật đầu, nhìn Giang Cung Tuấn, nói: “Đi thôi, vào trước đã.”
Dưới sự dẫn đường của Ngọc Mỹ Giang Cung Tuấn và sư phụ của anh ta, Tiêu Minh Hoàng, tiến vào Cổ Tộc. Phía trước là dãy núi, nhưng vừa bước tới một bước thì khung cảnh liền có sự biến hóa, tiến vào một nơi non xanh nước biếc, một chốn Đào nguyên tràn đầy linh khí. Nằm ở phía ngoài cùng là một số ruộng linh thảo. Trong ruộng có không ít người đang gieo trồng. Còn ở phía trước là một số công trình kiến trúc. Mấy tòa nhà này không mấy tráng lệ, ngược lại có phần đơn giản, giống như là đã đ đến một cái thôn nhỏ vậy.
Trên đường, Giang Cung Tuấn nhỏ giọng hỏi: “Sư phụ, Ngọc Mỹ này là ai vậy?”
Tiêu Minh Hoàng cũng nhỏ giọng nói: “Cô ta gia nhập Thần Viện vào khoảng mười năm trước, trở thành đệ tử của Thần Viện, giành được vị trí đệ nhất, được viện trưởng nhìn trúng, thu làm đệ tử chân truyền. Cô ta cũng là đệ tử xuất sắc nhất của Thần Viện trong mười năm gần đây, tiềm lực của cô ta rất kinh khủng, học cái gì cũng đều cực nhanh, hơn nữa cô ta còn là bậc đại thần thông”
“Đại thần thông có biết không?” Tiêu Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/690057/chuong-1128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.