Ở phía xa truyền tới tiếng bước chân, rất nhanh một nhóm tu sĩ mặc áo choàng đeo mặt nạ đen xuất hiện. Người đến rất đông, ước chừng khoảng hơn ba ngàn người. Những người này nhanh chóng bao vây lấy đám người Giang Cung Tuấn.
Một ông lão từ trên trời bay xuống, vững vàng đứng trên mặt đất. Nhìn qua ông lão này chắc đã hơn bảy mươi tuổi, khuôn mặt nhăn nhúm, hai con mắt sâu hoắm. Ông ta khoác áo choàng đỏ, tay nắm thanh kiếm cũng màu đỏ, cảm giác vô cùng quỷ dị.
“Hồn Hoài Cổ?” Nhìn thấy ông lão, sắc mặt Thiên Linh Chi liền biến đổi. Mà Thiên Linh Chi chỉ còn vỏn vẹn mười mấy thị vệ cũng bị dọa cho run sợ. Giang Cung Tuấn nhịn không được, quay đầu liếc nhìn Thiên Linh Chi một cái rồi hỏi: “Hồn Hoài Cổ này có lại lịch như thế nào?”
Nét mặt Thiên Linh Chi sợ hãi, run cầm cập nói: “Lão ta là phó điện chủ của Ám Điện, thực lực chỉ dưới điện chủ, là cường giả có một không hai của đại lục Thiên LongNghe đồn sức mạnh lão ta đã đạt đến đỉnh của cảnh giới thứ sáu, chỉ còn một bước nữa thôi là trở thành thần rồi.”
“Không ngờ con nhãi con như mi cũng biết lão già này.” Ông lão khoác áo choàng đỏ khẽ vuốt râu, trên gương mặt già nua mang theo ý cười, lão điềm đạm nói: “Linh Chi công chúa, tôi đây cũng không muốn làm khó cô. Mau giao bảo vật ra thì tôi sẽ giữ cho cô một mạng” Âm thanh Hồn Hoài Cổ vang vọng.
Mỗi một chữ ông ta thốt ra giống như lưỡi dao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/690005/chuong-1076.html