Người trên đảo này nói cái gì, Giang Cung Tuấn hoàn toàn không hiểu.
Không thể nào giao tiếp với người này được.
Theo ý của anh, là trở về thành phố Tử Đằng nước Đoan Hùng trước, tìm thêm hai chuyên gia đến đây, cùng nhau giao lưu, như vậy mới có thể biết được bí mật trên đảo.
“Không được, tôi đợi ở đây”
Thiên trực tiếp từ chối.
“Bây giờ không cần phải giao lưu với người này, chúng ta chỉ cần biết, rốt cuộc là trên hòn đảo này có rồng không, rốt cuộc ở trong vực thẳm này có rồng không, chỉ cần xác định được điểm này là đủ rồi. Nếu như có rồng, thì chúng ta sẽ trở về, tổ chức võ giả cổ của nước Đoan Hùng sẽ cùng nhau đến giết rồng”.
Thiên trực tiếp nói cách nghĩ của mình.
Giang Cung Tuấn suy nghĩ, nói: “Được, tôi ở đây đợi ông, ông tự mình đi tra đi”
Giang Cung Tuần ngồi trên một tảng đá trên mặt đất, vây quanh đống lửa, không nói gì nữa.
Mà Thiên thật sự rời đi.
Bắt đầu tìm kiếm trong vực thẳm.
Giang Cung Tuấn nhìn của động đá trước mặt, chìm vào suy tư.
Anh đang nghĩ, rốt cuộc đây là người thế nào. Thật sự là người sống từ một nghìn ba trăm năm trước sao?
Giang Cung Tuấn suy nghĩ một lúc, trực tiếp đứng lên, đi về phía hang động trước mặt.
Lần này, người đầy lông lá không tấn công anh nữa.
Giang Cung Tuấn an toàn tiến vào bên trong.
Hang động này không lớn lắm.
Chỉ hơn ba trăm mét vuông.
Bên trong có một đống cỏ khô.
Người đầy lông lá đang ngủ trong đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689800/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.