Đệ Nhất Kiểm Quyết quá mạnh.
Giang Cung Tuần mới chỉ nhìn thôi mà trong lòng đã cảm thấy run sợ.
Kiếm thuật này, nếu để cho người tâm thuật bất chính học xong, tuyệt đối là một đại họa.
Anh chỉ có thể phá hủy nó. Đệ Nhất Kiếm Thuật yêu cầu nhập môn cực cao.
Nhập môn của Đệ Nhất Kiếm Thuật, cần phải có lĩnh ngộ cực cao đối với kiếm thuật.
Mà ngưỡng này thì tương đương với Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiếm, một phần trong Thái Nhất Kiếm Thuật.
Đạt đến cảnh giới này thì mới có tư cách tu luyện bộ kiếm thuật cái thể vô địch này được.
Giang Cung Tuấn sợ.
Anh thật sự sợ hãi.
Xát!
Sau khi hủy toàn bộ kiếm thuật trên vách đá, Giang Cung Tuấn mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Anh đã ghi nhớ Đệ Nhất Kiểm Quyết rồi.
Kiếm thuật này quá mạnh, anh muốn quên cũng khó.
Sau khi phá hủy kiếm thuật trên vách đá, anh mới nhớ ra mình đang ở trong khu vực nguy hiểm, mới nhớ đến việc phải tìm đường thoát ra.
Thế nhưng, tìm nửa ngày, vẫn không thể tìm được cơ quan để mở vách đá trên đỉnh đầu.
Vào lúc anh đang sầu muộn.
Cơ quan trên đỉnh đầu bỗng nhiên được mở ra.
Thông qua ánh sáng yếu ớt, Giang Cung Tuấn thấy một cái đầu ló ra.
Anh ta chính là Trần Vân.
“Giang huynh, học đến đâu rồi?”
Giang Cung Tuấn vận chân khí, cơ thể nhảy lên, trong nháy mắt lao vọt lên trên.
Nhìn vẻ mặt cười đùa hớn hở của Trần Vân, khuôn mặt anh tràn ngập nghi ngờ, hỏi: “Trên bản vẽ không hề đánh dấu nơi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689760/chuong-830.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.