Giang Vô Song chìm trong suy nghĩ. Sau khi nghĩ lại, cô vẫn cảm thấy chuyện này phải nói với Giang Cung Tuấn. Rốt cuộc, Giang Phùng có thể bị đánh lén. Giang Quốc Đạt trốn thoát, Giang Thời hoàn toàn không quan tâm chuyện của Giang gia..
Bây giờ Giang gia, cường giả có thể trấn giữ chính là Giang Cung Tuấn. “Giang đại ca”. “Cái gì?”.
Giang Cung Tuấn xoay người, nhìn về phía Giang Vô Song, thấy cô do dự không nói, liền hỏi: “Làm sao vậy, có chuyện gì sao?”
Giang Vô Song nói: “Em phải nói với anh một điều “Nói đi.”
Giang Vô Song nói: “Trước đây, ông của em đã gọi em đến căn phòng bí mật ở tầng hầm. Có một vũng máu trên mặt đất, nhưng ông em trong bối rối vội vã rời đi. Em nghi ngờ..”
Giang Vô Song kể những gì đã thấy và suy đoán của chính mình. “Cái gì?”.
Giang Cung Tuấn sắc mặt hơi thay đổi, anh hỏi: “Ý của em là, Giang Quốc Đạt giết Giang Phùng?”
Giang Vô Song gật đầu: “Em không chắc, nhưng em sẽ không bao giờ nói bừa”
Mộ Dung Xuân cũng ở bên cạnh, nghe thấy những lời này, vẻ mặt ngưng trọng hỏi: “Cháu nhìn. thấy Giang Phùng chưa?”.
Giang Vô Song lắc đầu: “Cháu không thấy”.
Mộ Dung Xuân nói: “Nếu không nhìn thấy thì đừng nói nhảm. Đây chỉ là suy đoán của các người. Giang Phùng đi chữa thương và khôi phục chân khí. Ông ấy chắc ở xung quanh bên trong nhà họ Giang”.
“Ừ” Giang Cung Tuấn gật đầu nói: “Vô Song, em tập hợp người nhà họ Giang. Đi nhìn chung quanh”.
“Vâng.” Giang Vô Song nhanh chóng rời đi, đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-dai-chien-y/689569/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.