(Tác giả: Chương này miêu tả nhiều chi tiết si luyến đơn phương biến thái, cân nhắc trước khi đọc)
===
Mãi đến lúc đó Phượng Quan Hà mới nhận ra mình đã mắc một căn bệnh không thể cứu chữa.
Đó là khi trái tim hắn lạnh xuống thì thân thể lại nóng lên.
Khi đó hắn nhận được mệnh lệnh khác từ nàng - liếm mu bàn chân của nàng.
Vậy mà hắn lại cam tâm tình nguyện làm theo.
Hắn muốn phục tùng, phải phục tùng và chỉ biết phục tùng nàng.
Bởi vì chỉ có cách ấy và chỉ có những lúc như vậy, nàng mới chịu nhìn hắn thật lâu mà không nhìn một ai khác.
Khi nhận thức được điều này, hắn giống như một con thú hoang động dục.
Phải quỳ trước mặt nàng mà hắn vẫn không kìm được hưng phấn.
Con cặc thô kệch của hắn cứng đến mức dịch nhờn rỉ ra ướt đẫm cả háng, ướt hết một vùng lớn dưới lớp giáp, chính hắn còn ngửi thấy thứ mùi tục tĩu thoang thoảng ấy.
Hai má nàng lập tức ửng đỏ, nàng nhìn hắn với ánh mắt có chút kỳ lạ.
Phượng Quan Hà không thể tự lừa mình nữa.
Chắc chắn nàng cũng đã ngửi thấy.
Nhưng trưởng công chúa còn trẻ và chưa trải đời nên dường như không biết thứ mùi đó là từ bộ phận sinh dục của một nam nhân, cũng không biết kẻ hèn mọn đang cam chịu quỳ trước mặt mình trong đầu chỉ nghĩ đến việc đè mình xuống cưỡng hiếp đến khi chửa to bụng.
Phượng Quan Hà rất thỏa mãn với sự ngây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619748/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.