Chương trước
Chương sau
Không phải bọn họ được Hoàng đế ban hôn sao?

Tần Nguyệt Oánh chợt cảm thấy những lời hắn nói trong lúc say dường như đã tiết lộ một thông tin quan trọng nào đó mà nàng không biết.

Nhưng nàng biết xuất thân của hắn, biết hắn đến từ đâu. Nàng nghĩ mình biết mọi thứ về Phượng Quan Hà.

Chẳng lẽ còn điều gì mà nàng không biết sao?

Nàng muốn tập trung suy nghĩ nhưng lại bị những cú đâm mãnh liệt làm cho không thể nghĩ liền mạch.

Rõ ràng hắn cố ý.

Ánh nắng gắt từ cửa sổ soi sáng căn phòng, phản chiếu rõ khuôn mặt đôi nam nữ đang triền miên vào mắt lẫn nhau.

Nàng thấy hắn mím môi im lặng, trong đôi mắt đen nhánh lộ ra chút hối hận, dường như hắn cũng nhận ra mình đã lỡ miệng để lộ điều gì đó.

Hắn bù lại bằng cách tàn nhẫn đâm mạnh hơn để nàng quên đi tất cả.

Hai mép thịt mập mạp phun ra nuốt vào dương vật tím đen dữ tợn, thậm chí thấy được cả nếp thịt bị mài đỏ hỏn lấp ló ẩn hiện. Không hiểu sao nhìn khuôn mặt anh tuấn trước mặt mà đầu óc nàng càng mơ hồ hơn.

Âm hộ non mềm bị đụ gần như nong ra nhưng Tần Nguyệt Oánh vẫn cố kẹp chặt không để hắn ra vào thuận lợi —— đổi lại những gì nàng nhận được chỉ là những cú dập thô bạo hơn.

Hắn luôn biết cách đối phó với nàng vào những lúc thế này.

Tử cung bị đâm mạnh càng lúc càng tê mỏi, dường như nàng cũng cảm nhận được sự hung bạo của hắn nên cuối cùng không kiềm được rơi nước mắt.

"A..... Oánh Oánh sẽ, ghét ngươi......"

"Âm...... âm hộ bổn cung đang bị...... một cây gậy lớn thọc......"

Tiếng nức nở rên rỉ kết hợp với biểu cảm trên mặt khiến nàng trông càng có vẻ đáng thương hơn.

Phượng Quan Hà nặng nề nhìn dáng vẻ này của nàng nhưng không nói gì.

Chỉ có hắn mới biết dương vật của mình cắm trong cái khe ẩm ướt mềm mại này thoải mái biết nhường nào, mà rõ ràng nàng cũng đang rất hưởng thụ. Nếu không vì sợ nàng phóng đãng kêu loạn giữa ban ngày ban mặt lại kéo ai tới thì hắn đã sớm banh rộng chân nàng ra mà đụ tới chết rồi.

Lúc này cho nàng thời gian lấy sức cũng không thành vấn đề với hắn.

Vì vậy Phượng Quan Hà buông tay nàng ra, cúi người xuống làm bộ hùa theo lau nước mắt cho nàng.

"Đừng khóc, mèo nhỏ," hắn nói với giọng thật dịu dàng, "Khó chịu thật sao?"

Mặt hai người rất gần nhau, Tần Nguyệt Oánh bị cái nhìn nóng bỏng của hắn làm cho gượng gạo. Hắn dừng lại khiến cho lỗ dâm bất mãn phải liên tục mút những đường gân gồ ghề trên thân gậy để giải tỏa.

Hắn vờ như không biết hành động ấy mà hôn nàng thêm cái nữa, dùng môi lau đi nước mắt cho nàng.

"Ta đã nghĩ kỹ chuyện ngươi hỏi lần trước rồi." Phượng Quan Hà chợt nói.

"Gì cơ......"

Bàn tay to không ngừng vuốt ve eo nàng, tim Tần Nguyệt Oánh đột nhiên đập thình thịch, trong phút chốc không nghĩ nổi gì.

Hắn âu yếm cọ chóp mũi thấm mồ hôi của mình lên má nàng.

"Oánh Oánh...... rất đặc biệt với ta," hắn hôn lên khuôn mặt đỏ bừng của nàng, "Trước giờ vẫn luôn là vậy."

Tần Nguyệt Oánh ngây người, dường như chưa kịp hiểu hết những lời này. Chỉ đến khi bàn tay to đè eo nàng xuống, chặn hết đường lui của nàng, nàng mới bừng tỉnh nhận ra mình đang ở trong tình thế nguy hiểm cỡ nào.

Quá trình bị xâm lược giống hệt như nàng dự đoán.

Eo nàng bị đè xuống đầy thô bạo, vật hung ác vốn đã im lìm một lúc lại bất ngờ vọt vào âm đạo rồi xuyên nhanh qua tử cung yếu ớt.

"A......"

Tiếng kêu thất thanh bị bàn tay ngăm che lại, Tần Nguyệt Oánh cảm nhận được hơi ấm trên mặt mình, đầu óc nàng không nghĩ điều gì nổi nữa.

Nàng hé miệng thở dốc dưới tay hắn nhưng vẫn cảm thấy ngột ngạt vì vú bị đè vào lồng ngực rắn chắc của nam nhân, những núm vú khác màu của cả hai cọ xát vào nhau khiến mồ hôi giao hòa.

"Không được siết, lẳng lơ," Phượng Quan Hà buông tay ra, hít sâu cảnh cáo, "Còn kẹp nữa ta lập tức đụ chết ngươi."

Một con sói đói cắn được miếng thịt sẽ sớm để lộ bản chất của mình.

Hắn vốn định cho nàng chút thời gian lấy sức, nhưng những lời này dường như đã khơi dậy điều kỳ lạ nào đó trong cơ thể nàng. Phượng Quan Hà trông thấy nàng run lên, đôi mắt phượng ngập nước nhìn hắn vừa bối rối lại mê muội.

"...... Có thể làm vậy không?"

Đôi tay thon dài bám lấy vai hắn, nữ nhân nhỏ trông thật thẹn thùng.

"Tướng quân làm ơn, làm ơn bơm tinh dịch vào huyệt nhỏ của Oánh Oánh, bơm đến khi Oánh Oánh chửa to bụng được không."

Ngoài miệng nàng luôn kháng cự nhưng thực ra âm hộ vừa bị thọc đã sướng rồi.

Tiếng nước nhóp nhép vang lên, dương vật chôn trong nàng rút ra gần hết rồi đột ngột thúc mạnh đến tận nút cán.

"A!"

Âm đạo bị nới lỏng không thể ngăn cản sự xâm nhập, đầu khất thô kệch cỡ nắm tay trẻ nhỏ giã mạnh vào tử cung. Phượng Quan Hà thở hổn hển, nhìn đôi mắt trợn trắng của nàng, nghiến răng hỏi:

"Đồ điếm lẳng lơ, thích quyến rũ nam nhân cưỡng hiếp mình thế này lắm đúng không?"

Tần Nguyệt Oánh khóc lóc hết lắc lại gật đầu loạn xạ.

Hông của hắn nhấp nhô lên xuống thật nhanh, dương vật vốn đã thô còn cố ý đâm thật hung hãn, chẳng mấy chốc đã khiến nữ nhân nhỏ bên dưới mê loạn.

Lỗ dâm ngậm dương vật bị thọc nhoe nhoét nước, miệng tử cung bị nới rộng liên tục, đến cả bào tử cung để sinh con cũng trở thành nơi hầu hạ dương vật nam nhân. Nàng rõ ràng là trưởng công chúa hoàng thất mà giờ chẳng khác gì một con điếm, âm hộ non mềm giữa chân bị hắn phang phập thô bạo, mỗi nếp thịt đều ám mùi của hắn, bị lạm dụng đến mức dập nát.

Chân tay nàng giống như dây leo mềm bám chặt lấy bờ lưng và kiện hông rắn chắc của nam nhân, móng tay vô thức cào lên lưng hắn để lại những vệt máu nhạt.

Nàng thích làm vậy không?

Trưởng công chúa điện hạ biểu tình đầy dâm loạn có lẽ lúc này chẳng thể trả lời nổi. Nàng không phát ra được âm thanh nào khác ngoại trừ những tiếng rên ư ử vì sung sướng.

Bụng của nàng áp vào cơ bụng đang co rút kịch liệt của hắn, nàng giống như một tảng băng áp vào một cái lò, dù cả người đầm đìa mồ hôi, mắt cũng mờ cả đi nhưng vẫn muốn được tan chảy trong cái nóng ấy.

Chỉ khi họ quấn lấy nhau, nàng mới cảm nhận được cơ thể hắn cứng cáp đến vậy. Cánh tay và eo, bàn tay và bờ môi của hắn, còn có khúc thịt to dài khiến nàng sướng muốn lên tiên kia......

Nàng yêu chết nó.

Hai cẳng chân trắng trẻo quấn quanh eo hắn giờ đã cứng đờ, nữ nhân nhỏ ôm cổ hắn, khẽ rên rỉ như con mèo nhỏ.

"A...... nhẹ, nhẹ một chút, nước trong âm hộ bắn ra mất......"

"Bắn đi," Phượng Quan Hà khàn giọng nói, hắn cưỡi lên người nàng ra sức dập, "Bắn hết lên người của ta này."

Chiếc gối dưới đầu nàng đã trở nên nhăn nhúm, bàn tay to bè thô ráp của hắn sờ eo nàng một lúc rồi bất ngờ đè nàng xuống.

"Đừng mà......"

Kiểu từ chối nhẹ nhàng này chẳng có chút tác dụng nào. Ở cú đâm cuối cùng, quy đầu vọt vào xé toạc miệng tử cung, cùng lúc đó hắn cũng bịt miệng nàng lại.

Mỹ nhân dưới thân mặt thì e lệ nhưng thân thể thì đã sẵn sàng nghênh hợp. Vách âm đạo bao quanh dương vật co giật mấy cái rồi đột ngột phun ra một dòng nước, bắn thẳng lên bụng hắn.

Phượng Quan Hà nhìn khuôn mặt si mê của nàng dần chuyển sang buồn ngủ, hắn cũng không ngần ngại nữa mà bơm hết tinh dịch của mình vào cơ thể nàng.

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.