Chương trước
Chương sau
"Ướt rồi sao?"

Nghe câu "biết rõ còn hỏi" ấy, nữ nhân nhỏ ngẩng đầu lên bất mãn nhìn hắn.

Núm vú của nàng bị liếm đỏ bừng, quần vú lớn màu hồng lóng lánh nước bọt, nở rộ tuyệt đẹp nhờ sự liếm mút của nam nhân.

Tần Nguyệt Oánh bị hắn hết hôn lại sờ đến nỗi nhớp nháp khắp người, hai mắt đỏ hoe ướt át nhìn hắn đầy khát cầu.

Nàng nhìn Phượng Quan Hà ngồi trước người mình bình tĩnh cởi quần —— đầu khất trơn bóng nhô ra từ sau lớp vải, kế đến là phần thân thô kệch cứng cáp.

Trưởng công chúa mặt mày ửng đỏ vô cùng thèm thuồng, hai đôi môi căng mọng trên dưới đều bất giác ứa nước.

Nhưng rồi nàng lại nhanh chóng ngượng ngùng quay mặt đi.

Nàng không thể để hắn cứ thế cắm vào được.

Nếu không nàng nhất định sẽ mất mặt vì lên đỉnh sớm, rồi lại bị người nọ cười nhạo là "công chúa dâm đãng vô dụng".

Nghĩ đến đây, nàng hừ mũi, ngập ngừng nói: "Ngươi không thành thật, Oánh Oánh không thể để ngươi làm."

"Sao lại không thành thật?"

Phượng Quan Hà vừa ngước mắt nhìn nàng liền biết nàng nghĩ gì. Giọng điệu của hắn nghe thật chân thành nhưng tay lại cầm dương vật cọ nhẹ cái khe mũm mĩm giữa hai chân nàng.

Dịch thể của nàng dính lên thân gậy, hắn cố ý dùng đầu khất day day hột le, thấy nàng vặn vẹo mông tránh liền vỗ mấy cái như trách móc.

Để hắn cởi hết rồi mới nói hắn không thành thật, có phải giả tạo quá rồi không?

Trong màn toàn mùi rượu, Tần Nguyệt Oánh mở miệng hít mấy hơi, sắc mặt nhanh chóng đỏ bừng.

"Chẳng lẽ sau này ngươi uống nhiều lên cơn động dục đều bắt Oánh Oánh giúp ngươi?" Tần Nguyệt Oánh nói lí nhí, "Không biết tự kiềm chế, đúng là đồ vô dụng."

Nàng vừa dứt lời thì cái khe giữa chân đột nhiên òm ọp phun ra một đống nước, thấm ướt chiếc chăn mỏng bên dưới.

Phượng Quan Hà nhếch môi, nhìn nàng đầy chế nhạo.

"Tại ngươi đánh lén Oánh Oánh!"

Tần Nguyệt Oánh che mắt lại, xấu hổ không dám nhìn ai.

"Không phải mèo nhỏ tự quấn lấy dương vật ta rồi cọ sao?"

Đầu khất lại nghiến hột le mấy cái nữa.

"Một con mèo cái nằm ngửa đầy gợi tình trước mặt nam nhân, ưỡn vú giạng chân, phơi cái lỗ dâm bên dưới ra thì không phải động dục à?"

Âm hộ càng ộc ra nhiều nước hơn.

Thấy nàng che mặt giả chết không chịu nói gì, Phượng Quan Hà đưa tay ra xoa bầu vú mẩy, làm bộ tấm tắc khen: "Nhìn xem lớn lắm đúng không."

Tần Nguyệt Oánh vừa giận lại xấu hổ, nhưng nghe hắn nói vẫn không nhịn được hé ngón tay ra nhìn cặp vú bự mà mình tự hào.

Nó có vẻ đã to hơn trước một chút.

Ở tuổi này không biết nàng còn phát triển được thêm bao nhiêu?

Tần Nguyệt Oánh chợt nhận ra tất cả đều nhờ công của phò mã. Từ khi hắn về nàng đã được tẩm bổ vô cùng tốt, tóc cũng đen nhánh mượt mà hơn nhiều.

Nàng mới thất thần một lát đã chợt cảm thấy có thứ gì đó nóng hổi chạm vào miệng âm hộ.

Nàng còn chưa kịp phản ứng lại thì dương vật cứng ngắc đã thúc thẳng đến tận nút cán.

"A...... ngươi......"

Thân thể nữ nhân nhỏ mềm nhũn, âm hộ đã ngập nước từ lâu. Vì mải suy nghĩ chuyện khác nên nàng không hề phát giác ra động tác của hắn. 

Vách âm đạo siết chặt lấy dương vật rồi co giật mấy cái, không ngờ nàng thực sự lên đỉnh nhanh đến vậy.

Dịch thể trút xuống quy đầu, Phượng Quan Hà bị nàng kẹp chặt đến độ rùng mình, phải mở miệng ra hít thở.

"Dâm đãng...... đúng là thiếu mùi dương vật."

Hắn túm chân kéo mạnh nàng về phía mình khiến gậy thịt vùi sâu hơn vào âm đạo ẩm ướt, chạm tới tận điểm mẫn cảm.

Bàn tay che mắt phượng dời ra, để lộ khuôn mặt như sắp khóc của nữ nhân nhỏ.

"Không cho phép ngươi......"

"Ngươi bắt nạt mèo nhỏ."

Tiếng kêu vô cùng đáng thương.

Phượng Quan Hà mím môi, hắn túm lấy hai vú nàng rồi thẳng lưng đẩy mông lên giã dập trước ánh mắt e thẹn của người dưới thân.

Đụ một cái âm hộ vừa phun nước là sướng nhất bởi nó vừa co dãn lại đủ nhạy cảm. Hắn vừa mới thọc mở nó đã run rẩy co lại như cây xấu hổ —— sau đó lại mút chặt dương vật như muốn vắt kiệt dinh dưỡng từ đó ra.

"Ta bắt nạt ngươi ư?" Phượng Quan Hà vừa nhấp hông vừa sảng khoái thở dốc, "Ngươi nên tự nhìn xem dáng vẻ trưởng công chúa cao quý mút chặt dương vật nam nhân trông lẳng lơ thế nào."

Giữa ban ngày, tấm thân trắng nõn đang banh rộng chân chịu đựng những cú đâm của hắn trở nên đẹp gấp vạn lần dưới ánh nắng. Hai cổ tay trắng trẻo mảnh khảnh bị bàn tay ngăm đen túm chặt duỗi thẳng ra, cặp vú trĩu nặng bị đè ép đến căng tràn trông lại càng khêu gợi.

Hai núm vú sưng đỏ to như quả nho, bên trên còn dính nước bọt của hắn.

"Hức...... nhẹ thôi," tiếng kêu yếu ớt hơi ngừng lại, "Ngươi cứ phải bắt nạt Oánh Oánh mới chịu sao?"

Phượng Quan Hà nhìn nàng rưng rưng nước mắt mà càng bực mình hơn.

Hắn bắt nạt nàng lúc nào?

Dâm phụ nhỏ này rõ ràng rất hưởng thụ khi bị cắm.

Nữ nhân bé nhỏ yếu ớt như mèo ngửa khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, giạng rộng chân ra rên loạn dưới thân hắn, vú to vung vẩy loạn xạ theo những cú thúc. Liệu có mấy nam nhân trên đời kiềm chế nổi trước cảnh đẹp như vậy?

Hắn vốn chỉ định giúp nàng khuây khỏa một chút, vậy mà giờ bản thân cũng bị cuốn vào biển sâu dục vọng.

Trong đầu hắn bây giờ chỉ nghĩ đến việc lăn lộn nàng nhiều hơn.

Thắt lưng của hắn không khống chế được trở nên điên cuồng, dương vật dính dớp xuyên phùn phụt qua tử cung mỏng manh, hắn lại kéo tay nàng để nàng ưỡn người lên đón lấy những cú đâm của mình.

"A a...... ta, ta bảo ngươi nhẹ thôi mà......"

Nữ nhân nhỏ nhanh chóng bị đâm đến mức mê loạn, sung sướng đong đưa mông nghênh đón hắn.

Nàng ngước đôi mắt đẫm lệ lên, trong lúc mơ màng chợt nhìn thấy những khối cơ không ngừng phập phồng trên bụng hắn.

Chúng căng chặt như một dây cung.

Bên trên còn dính dịch yêu bóng nhẫy của nàng.

Đầu óc nàng không hiểu sao càng loạn hơn, vô thức nhớ đến dáng vẻ hắn cụp mắt đi theo sau lưng mình năm xưa.

Dường như hắn đã thay đổi ở đâu, nhưng có vẻ cũng không hề thay đổi.

Tần Nguyệt Oánh không khỏi ngước mắt lên nhìn hắn.

Nàng quá quen với đôi mắt lạnh lùng đó.

Ngay cả khi đang làm những việc thân mật nhất giữa phu thê, khuôn mặt hắn vẫn như phủ một lớp sương lạnh không thể tan đi, hắn chỉ hơi cau mày và khẽ mở miệng hít thở, một chút biểu hiện thất thố cũng không có.

Nhìn xem hắn biết tự kiềm chế bản thân đến mức nào.

Nàng suýt nữa đã quên trước khi trở thành phò mã của nàng thì hắn đã là một đại thần lớn.

Nhưng lúc này khi nhìn xuống nàng, sâu trong mắt hắn lại tràn ngập một thứ tình cảm nồng đượm mà nàng không hiểu được.

"Công chúa nhỏ, chịu nhìn ta rồi sao?"

Bàn tay to ấn mạnh cơ thể Tần Nguyệt Oánh vào dương cụ đang mải miết xuyên xỏ khiến nàng không thể kháng cự.

Âm đạo gần như bị thọc xuyên, nàng nhìn khuôn mặt hắn, tim đập thình thịch vì những lời này.

Đây là lần đầu tiên từ lúc bắt đầu mọi việc đã không nằm trong tầm kiểm soát của nàng.

Lần này hắn là người chủ động muốn trước.

Làm sao nàng chấp nhận được việc này?

"Đừng...... không cho ngươi," Tần Nguyệt Oánh lúc này mới cố gắng chống cự, "Ngươi...... ngươi không thành thật."

Đáng tiếc cổ tay thon của nàng đã bị hắn túm chặt từ lâu.

"Thành thành thật thật liệu có lấy được ngươi về tay không hả?"

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.