"Ướt rồi sao?"
Nghe câu "biết rõ còn hỏi" ấy, nữ nhân nhỏ ngẩng đầu lên bất mãn nhìn hắn.
Núm vú của nàng bị liếm đỏ bừng, quần vú lớn màu hồng lóng lánh nước bọt, nở rộ tuyệt đẹp nhờ sự liếm mút của nam nhân.
Tần Nguyệt Oánh bị hắn hết hôn lại sờ đến nỗi nhớp nháp khắp người, hai mắt đỏ hoe ướt át nhìn hắn đầy khát cầu.
Nàng nhìn Phượng Quan Hà ngồi trước người mình bình tĩnh cởi quần —— đầu khất trơn bóng nhô ra từ sau lớp vải, kế đến là phần thân thô kệch cứng cáp.
Trưởng công chúa mặt mày ửng đỏ vô cùng thèm thuồng, hai đôi môi căng mọng trên dưới đều bất giác ứa nước.
Nhưng rồi nàng lại nhanh chóng ngượng ngùng quay mặt đi.
Nàng không thể để hắn cứ thế cắm vào được.
Nếu không nàng nhất định sẽ mất mặt vì lên đỉnh sớm, rồi lại bị người nọ cười nhạo là "công chúa dâm đãng vô dụng".
Nghĩ đến đây, nàng hừ mũi, ngập ngừng nói: "Ngươi không thành thật, Oánh Oánh không thể để ngươi làm."
"Sao lại không thành thật?"
Phượng Quan Hà vừa ngước mắt nhìn nàng liền biết nàng nghĩ gì. Giọng điệu của hắn nghe thật chân thành nhưng tay lại cầm dương vật cọ nhẹ cái khe mũm mĩm giữa hai chân nàng.
Dịch thể của nàng dính lên thân gậy, hắn cố ý dùng đầu khất day day hột le, thấy nàng vặn vẹo mông tránh liền vỗ mấy cái như trách móc.
Để hắn cởi hết rồi mới nói hắn không thành thật, có phải giả tạo quá rồi không?
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619735/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.