Chương trước
Chương sau
Tần Nguyệt Oánh đã mềm nhũn từ lâu, vừa bị hắn đẩy liền ngã xuống giường.

Bàn tay kia vuốt ve bờ mông sưng của nàng khiến nàng đỏ bừng mặt, chợt nhớ tới ngày ấy khi ở sơn trang Phi Tuyền nàng cũng bị hắn đè xuống giường làm trong tư thế này.

Eo dán chặt xuống giường, lực đạo, góc độ...... tất cả đều do hắn quyết định.

Nàng hoàn toàn không thể trốn tránh.

Cảm giác mất kiểm soát này khiến Tần Nguyệt Oánh sợ hãi, nàng dựa đầu lên gối, nhỏ giọng cự tuyệt:

"Cái này...... đừng làm bằng tư thế này."

Phượng Quan Hà câu môi cười, làm như không nghe thấy lời nàng.

Thân hình cường tráng của hắn đổ xuống, dương vật vừa rút ra lại sáp vào khe mông nàng, phần thân trơn trượt cọ xát vào đó.

Cho đến khi nàng bị cọ run lên, hắn mới thẳng eo đút vào hoàn toàn.

"A... đừng làm vậy..."

Tần Nguyệt Oánh bị hắn bao phủ dưới thân, nàng cảm nhận được hơi thở của hắn, nhìn tay hắn chống bên mặt mình, đầu óc nàng quay cuồng mơ hồ, cũng may vẫn còn chút sức lực nói vài lời kháng cự. 

Nhưng khi chiếc lưỡi nóng bỏng ướt át của hắn liếm lên gáy nàng, những lời đó lập tức không thốt ra nổi nữa.

Quá thô.

Cho dù là cổ hay nơi nào khác cũng đều ẩm ướt.

"Oánh Oánh, ngươi không biết thời gian qua ta nhớ ngươi thế nào đâu......"

Hắn vội vàng di chuyển trong người nàng, lưu luyến thì thầm những lời âu yếm bên tai nàng.

"Một mình ta ở phương Bắc...... nếu không nghĩ về ngươi, dù có tự tuốt cũng không ra......"

Quả nhiên vẫn là một kẻ bại hoại.

Tần Nguyệt Oánh âm thầm phỉ nhổ hắn từ tận đáy lòng.

Có điều, nàng từng thấy hắn thủ dâm.

Nghĩ đến cảnh hắn dùng đôi tay mảnh khảnh rắn chắc kia vuốt ve gậy thịt đang rỉ nước mà trong đầu lại nghĩ về nàng, nàng......

Tần Nguyệt Oánh cảm thấy cơ thể mình ngày càng nóng hơn.

Nàng há miệng thở dốc, vừa há miệng thì tiếng rên yêu kiều cũng tuôn ra không ngớt.

Phò mã của nàng ngoan ngoãn nằm trên người nàng, giống như con chó lớn được thuần hóa, vừa liếm láp cổ và mặt nàng, vừa lấy cây gậy dài nóng bỏng không ngừng lấp đầy cái khe chảy nước của nàng.

Nữ nhân xinh đẹp được hắn âu yếm lẳng lặng nằm trên giường thở hổn hển.

"Mèo con của ta...... lúc động tình cũng nghĩ tới ta phải không?"

Hắn thủ thỉ vào tai nàng, vừa như hỏi nàng lại như nói với chính mình.

Tiếng thở nặng nề hòa cùng tiếng nước làm xáo trộn tâm trí nàng, cách xưng hô mới lạ này khiến Tần Nguyệt Oánh thoáng sửng sốt.

Giây tiếp theo, bàn tay ôm gối của nàng bị bàn tay to lớn của hắn siết chặt từ phía sau.

Những đốt tay mạnh mẽ đan vào khe hở giữa các ngón tay nàng, mạnh mẽ ấn hai tay nàng lên gối, cảm giác như ngay cả bàn tay nhỏ của nàng cũng bị hắn lấp đầy.

Nàng không thể động đậy được.

Lần này hắn dường như vào càng sâu hơn.

Sâu đến nỗi cả hai đồng loạt phát ra tiếng thở hổn hển trầm thấp.

Giữa đêm hè nóng như lửa đốt, cơ bắp cuồn cuộn của hắn dán lên tấm lưng mềm mại của nàng, hai người quấn quít bên nhau, mồ hôi động tình thấm khắp da thịt.

Lỗ dâm đã bị cắm nong ra, rõ ràng chỉ cần một cú đẩy là có thể vào đến tận cùng, nhưng hắn lại chỉ đâm thọc bằng một lực vừa phải.

Hắn đưa nàng lên đến bờ cực lạc, mặc cho từng lớp sóng tình vỗ vào thân thể hai người.

Nơi nào cũng ướt, nơi nào cũng nóng.

Chỉ cần thế này thôi cũng đã khiến hắn rất thỏa mãn.

Dương vật chôn trong cơ thể nàng lại sưng to hơn.

"Oánh Oánh ngoan......"

"Ta sắp...... chết bên trong ngươi."

Hắn thở dài một tiếng mãn nguyện.

Tần Nguyệt Oánh đã sớm bị hơi thở thô nặng của hắn làm cho đỏ bừng mặt, tim đập thình thình, lại phải nghe những lời âu yếm sắc tình như vậy, âm hộ càng ngứa ngáy không biết phải làm sao.

Phò mã của nàng... không biết vì sao đêm nay lại trở nên thô tục như vậy......

Nếu cứ bị hắn trừu sáp như vậy, chỉ sợ miệng nhỏ phía dưới còn chưa ăn no thì nàng đã ra trước.

Nhưng nàng muốn cảm nhận một cơn cực khoái dữ dội hơn.

Muốn......

Cái đầu nhỏ mơ màng của nàng dường như đã nhanh chóng nắm được điểm mấu chốt.

"A... mạnh chút... mạnh hơn chút nữa được không?"

Nàng thì thầm, ngữ khí vô cùng mong đợi.

"Đụ mạnh hơn... đụ... mèo con đi."

Bàn tay to kẹt giữa những ngón tay nàng siết lại, hắn ấn chặt nàng xuống như sợ nàng sẽ chạy mất.

Mồ hôi ấm nóng tẩm ướt chăn trải giường dưới thân hai người họ, đuôi mắt anh tuấn kia đã đỏ hoe.

Hai tay đan vào nhau, cảm giác này thật thỏa mãn.

Của hắn, tất cả đều là của hắn.

Phượng Quan Hà cuối cùng cũng phát lực trên hông, đầu khất đập mạnh vào tử cung dâm đãng, lớp thịt mềm đã lâu chưa được chạm vào lập tức phấn khích quấn lấy hắn, bao phủ va bú mút, ngay cả cái lỗ phía trên cũng cố hết sức mở ra nghênh đón hắn tiến vào nơi sâu nhất.

Lần này con mèo nhỏ động dục đã thật sự rơi vào một cơn cực khoái nhẹ. 

Nhưng loài mèo luôn không muốn thừa nhận mình yếu thế.

Mặc dù đầu óc đã rối loạn nhưng Tần Nguyệt Oánh chỉ cắn môi không kêu ra tiếng.

Cái đầu khất sưng phồng làm như vô ý đẩy vào miệng tử cung của nàng.

Thật nguy hiểm.

"Mèo con ngoan, nhẫn nại một chút......"

Phượng Quan Hà nằm phía sau lấy lòng cọ vào nàng, chóp mũi đẫm mồ hôi gạt đi mái tóc dài che khuất tấm lưng xinh đẹp của nàng.

"Sau đêm nay, ngươi muốn bóc lột ta đến tận xương tủy...... ta cũng cam lòng."

Lời nói tuy dịu dàng nhưng động tác dưới thân hắn lại vô cùng ngang ngược.

Tần Nguyệt Oánh đã sớm tiết ra một vũng hỗn độn, đầu óc như choáng váng mỗi khi đầu khất chui vào tử cung đẩy nàng lên những tầng mây cao hơn.

Cổ tử cung non nớt siết chặt bao quy đầu mẫn cảm của nam nhân. Nó như được sinh ra để dành cho kích thước của hắn, vừa nhét vào đã vừa vặn thoải mái, trong lúc đâm thọc có thể phục vụ hết từng tấc quy đầu. 

Nhưng sau khi hắn chỉ mới ra vào được hai ba lần, chiếc lưỡi nhỏ ngọt ngào đã thè ra.

"A... ưm, không...... Oánh Oánh không chịu được......"

Con mèo nhỏ màu trắng vùng vẫy kịch liệt dưới bàn tay màu mật như muốn thoát khỏi sự giam cầm của hắn.

Nhưng làm sao hắn có thể để nàng làm theo ý mình?

Phượng Quan Hà cong môi cười nhẹ.

"Khi mèo con trộm lên cao trào sao không nói vậy?"

Cơ thể bị hắn đè bên dưới dường như run lên dữ dội, hắn đẩy eo vào thật mạnh, dương vật cắm thẳng vào nơi sâu nhất trong tử cung.

"A.... a...."

Toàn bộ lối đi co thắt dữ dội, nước miếng chảy ra ướt đẫm gối.

"Khi nào lên đỉnh thì phải nói, nhớ chưa?"

Dương cụ cứng ngắc tàn nhẫn đâm vào nơi sâu nhất trong nàng. Biên độ rất nhỏ nhưng Tần Nguyệt Oánh vẫn cảm nhận được khoái cảm đáng sợ khi quy đầu va chạm thành tử cung. Cây gậy sưng to đang nghiền nát và hưởng thụ tử cung non mềm của nàng qua từng nếp thịt.

Thật đáng sợ...... nếu ở tư thế trực diện thì nhất định có thể nhìn thấy......

Cái bụng nhỏ chắc đã bị cắm phồng to.

Lỗ dâm lúc nào cũng căng ra, lưng áp sát vào người hắn, đầu óc nàng như một mớ hỗn độn, Tần Nguyệt Oánh chỉ thấy cảm giác tử cung bị thọc này sắp bức điên nàng rồi.

"A... không... không chịu nổi......"

"Làm sao có thể...... ngay cả......nơi Oánh Oánh sinh con cũng cắm xuyên mất rồi......"

Phượng Quan Hà mím môi im lặng một hồi, sau đó đột nhiên lộ ra vẻ mặt không cam lòng.

"Vậy Oánh Oánh sẽ sinh con cho ta chứ?"

Hắn dẫn dụ hỏi.

Nữ nhân bị hắn thao khóc nức nở lắc đầu kịch liệt.

"Ô ô...... con chó hư...... không được...... tiếp tục đâm tử cung như vậy, a......"

Tựa như không hề nghe thấy.

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.