Tần Nguyệt Oánh ngủ một giấc ngon lành, tỉnh lại đã qua giờ Tý.
Ngoài cửa sổ lại bắt đầu mưa -- mưa thật đúng lúc.
Nhưng phò mã của nàng vẫn chưa về.Nàng không khỏi bắt đầu lo lắng, công việc của phò mã khó giải quyết như vậy sao ?
Mấy ngày trước cho dù có việc bận, buổi tối hắn cũng lặng lẽ trở về, ngủ cùng phòng với nàng.
Nàng trở mình trằn trọc, ngủ không được, vì vậy đứng dậy.
Một tỳ nữ tiến vào châm đèn, Tần Nguyệt Oánh cầm một quyển sách, suy nghĩ không yên nhìn chằm chằm.
Nàng chờ mãi, chờ đến tận khi mặt trời mọc.
Trong cung có tin tức truyền tới.Phượng Quan Hà đã xuất chinh*.
(*: đi xa đánh giặc)
===
Hắn vừa đi vào đêm qua.
Biên cảnh an ổn, Phượng đại tướng quân liền hồi kinh bẩm báo công sự hơn nửa năm. Không có vị 'Diêm Vương' trấn giữ biên quan, người Đột Quyết dần lơi lỏng cảnh giác và bắt đầu tấn công liên tục.
Chỉ là một đám trộm cướp vặt vãnh, nhưng Hoàng Thượng hạ quyết tâm, muốn tạo ra một trận tập kích bất ngờ với người Đột Quyết, bắt họ chịu thương tổn lớn.
Kế hoạch lần này vô cùng bí mật, chỉ có hai vị Phượng tướng quân, Tân tướng quân cùng vài trọng thần trong bộ Binh biết.
Lương thảo đã tới, còn có hai vạn kỵ binh tinh nhuệ đang ở trên đường, Đại tướng quân vội vàng gia nhập đoàn kỵ binh, tin tức truyền ra thì bọn họ cũng đã đi được một phần ba quãng đường.
Hắn cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-cung-xuan-tham/3619691/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.