Chương trước
Chương sau
Một bàn tay to vỗ lên bờ mông vểnh cao của nàng, từ sau truyền đến thanh âm hưng phấn của nam nhân.

"Thích không?"

"Ngươi ra ngoài...rút ra mau..."

Cảm giác dị vật xâm nhập quá mức rõ ràng, thân mình Tần Nguyệt Oánh run lên.

Rõ ràng không phải khoái cảm, nhưng nghĩ đến việc hậu huyệt bị ngón tay phò mã chơi, nàng lại cảm thấy thẹn thùng vô cùng. Loại cảm giác này vừa khiến nàng sợ hãi lại hưng phấn.

Chưa từng có ai dám làm thế với nàng.

Phượng Quan Hà cười nhẹ, thuận theo ánh mắt chờ mong của nàng đem ngón tay trừu cắm ra vào.

Chọc thật mạnh rồi lại rút ra. Cả ngón tay dài đều đâm vào.

Nữ nhân trước người liền yêu kiều kêu to, hắn lại làm như không nghe thấy. edit by Lạc Rang

Huyệt thịt mềm mại kẹp chặt đến mức ngón tay hắn cũng bắt đầu đau, tương phản hoàn toàn với âm đạo mềm mại ướt nóng, nơi này khô hơn cũng càng chặt hơn.

Quan trọng nhất chính là, chỗ chứa rất lớn, thật sâu không có điểm cuối......

Có thể bắn thật nhiều tinh dịch vào. 

Không giống âm hộ nhỏ phía trước, ngón tay hắn vừa cắm liền đến đáy, nếu đổi thành dương cụ dưới thân hắn, chỉ sợ sẽ đâm thẳng vào trong tử cung nàng.

Nhỏ bé như vậy, non mềm như vậy, tinh dịch bắn vào nhất định sẽ tràn cả ra ngoài, làm sao nơi đó của nàng có thể nuốt hết.

Con ngươi hắn càng lúc càng sâu, nhìn chằm chằm lỗ nhỏ giữa mông nàng, ngón tay chôn bên trong nhẹ nhàng đâm thọc.

"Ô..... Phượng Quan Hà! Không cho sờ!" Tần Nguyệt Oánh khóc lóc kêu tên hắn.

Núm vú nhỏ bị vải dạ có chút thô ráp trên giường cọ xát, thanh âm của nàng mềm mại tựa như mời gọi.

Mông nhỏ bị ngón tay phò mã xâm nhập, khoái cảm vi diệu mới lạ truyền đến, nàng... thế nhưng lại có chút thoải mái.

Phượng Quan Hà cúi đầu không để ý tới nàng, chuyên tâm với công việc của hắn.

"Oánh Oánh có hài lòng không?" Hắn khàn giọng hỏi một câu, ngón trỏ chôn bên trong nhấn mạnh xuống.

Tần Nguyệt Oánh đỏ bừng mặt: "Ngươi... ngươi sao có thể chơi nơi đó...nơi đó không phải chỗ dùng được...."

"Nơi nào cơ?"

Ngón giữa cũng dò xét đi vào, tiểu mỹ nhân trong lòng hắn liền hừ một tiếng. edit by Lạc Rang

"Là...hậu huyệt, không cho ngươi chơi....A....."

Hai ngón tay cùng thọc vào rút ra, biểu tình trên mặt Tần Nguyệt Oánh rất nhanh liền trở nên mê ly.

Phượng Quan Hà lạnh mặt nhìn nàng.

Lỗ sau cũng bị chơi sướng còn làm bộ làm tịch.

Hắn rút ngón tay ra, vỗ vỗ mông nàng, âm thanh dâm đãng vang lên rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh, "Phía trước Oánh Oánh là âm hộ dâm đãng, đằng sau có tiểu huyệt, còn có miệng nhỏ trên mặt, ba cái động đều để hầu hạ nam nhân, nghe hiểu hay không?"

Tần Nguyệt Oánh quay đầu hoảng loạn nhìn hắn, hai mắt đẫm lệ mông lung.

Nàng mất một lúc lâu mới há miệng thở dốc: "Ngươi....sao ngươi dám nói vậy với ta?"

"Ta nói không đúng sao?" Phượng Quan Hà đè nén lửa giận, tách kẽ mông nàng ra, "Lỗ nhỏ của Oánh Oánh bị cắm cũng có thể lên đỉnh, hai cái lỗ ngập nước này trời sinh chính là để banh ra hầu nam nhân. Ngươi nói xem, trên người ngươi có lỗ nào ta chưa từng chơi?"

Tần Nguyệt Oánh bị hai ngón tay kia cắm đến đầu óc u mê, rối rắm đến mức quên mất đêm đó nàng mộng xuân bị nam nhân cắm miệng cũng là thật.

Nàng tận lực áp chế tiếng rên rỉ, tận lực làm cho mình bớt phóng túng.

Nhưng mông nhỏ lại không tự giác đong đưa hùa theo hai ngón tay kia.

"A... dù thế nào cũng không thể chơi nơi đó....nơi đó....không phải để làm loại chuyện này......"

Phượng Quan Hà cười lạnh: "Lỗ sau của Oánh Oánh không phải rất tiện sao? Khi nào Oánh Oánh đến tin kì ta có thể chơi chỗ này, về sau đụ Oánh Oánh hoài thai cũng có thể dùng, chơi đến mức Oánh Oánh sướng phun nước, không phải rất tuyệt sao?"

Hai ngón tay thô ráp ra vào càng nhanh, thậm chí có thể nhìn thấy mị huyệt đỏ bừng nhiều nước.

Cảm giác dạy dỗ đã đủ, hắn rút ngón tay ra, tiểu huyệt khó nhịn lập tức không biết xấu hổ co rụt lại, dịch dâm trơn trượt trào ra mời người tiến vào.

Tao lãng hệt như âm hộ phía trước của nàng.

"Sớm muộn gì cũng khai bao, hiện tại cũng không khác mấy." Hắn vỗ vỗ hai cánh mông đầy đặn kia.

Tần Nguyệt Oánh bị lời nói thô tục này kích thích đến toàn thân run rẩy, mặt ửng hồng, nghe hai chữ "khai bao" sắc mặt nàng liền thay đổi, chợt phát hiện dương vật kia vẫn luôn chọc vào âm hộ vắng vẻ tịch mịch của nàng.

"Không được....." Nàng đột nhiên sợ hãi, chân tay bủn rủn khẽ cử động bò về trước.

Hai bàn tay to tóm chặt eo nàng, trong nháy mắt nàng không thể động đậy. Tần Nguyệt Oánh tái nhợt mặt.

"Oánh Oánh năm lần bảy lượt trêu đùa ta, thật khiến ta giận." Phượng Quan Hà ấn nàng xuống.

Đè nàng dưới thân chơi hồi lâu, côn thịt còn chưa được bắn, hắn nắm lấy eo nàng, nóng lòng cọ xát lên miệng âm hộ ướt đẫm của nàng.

Bộ phận sinh dục cả hai đều nhớt nhát giàn giụa.

Giành lại quyền chủ động khiến Phượng Quan Hà cảm thấy thỏa mãn. Hắn cũng không vội, sảng khoái cọ xát dương vật vào âm hộ non mềm của nàng, cảm thụ nữ nhân dưới thân run rẩy kịch liệt, âm hộ dâm đãng càng chảy nước đầm đìa.

"Không...ngừng lại được không...... Oánh Oánh sẽ nát mất...." Tần Nguyệt Oánh đỏ mắt nhỏ giọng cầu xin.

Từ góc độ này nhìn không thấy mặt hắn, nàng chỉ có thể cố gắng cất giọng đáng thương cầu xin, chờ mong có thể bị lay động được hắn. edit by Lạc Rang

"Biết sợ rồi?" Nhưng trên mặt Phượng Quan Hà lại không có chút rung động nào.

"Ta hỏi ngươi, ngươi châm thứ gì trong phòng?"

Thân mình Tần Nguyệt Oánh kịch liệt run lên. Cái gì hắn cũng biết!

Phản ứng này rơi vào mắt Phượng Quan Hà, hắn lại nở nụ cười lạnh.

"Đó là loại hương chỉ có lũ điếm thanh lâu mới châm, Oánh Oánh sao lại dùng?"

Hắn giơ tay tát thật mạnh lên mông nàng, hài lòng nhìn vết đỏ in hằn trên làn da trắng tuyết.

"Bởi vì Oánh Oánh cũng là con điếm thèm được nam nhân đụ phải không?"

Tần Nguyệt Oánh nằm trước người hắn kịch liệt thở hổn hển, miệng âm hộ co rút phun phùn phụt nước, khó chịu nói không nên lời.

Phò mã dám đánh nàng, còn nói nàng là...con điếm.

Nhưng mà...

Bắp đùi run lên, nàng ngẩng đầu, nỗ lực giữ chút tôn nghiêm cuối cùng trước mặt phò mã.

"Không...không cho đánh......"

"Bốp" một tiếng, nửa mông còn lại cũng bị đánh. edit by Lạc Rang

"Một con chó cái động dục không có tư cách nói chuyện." Phượng Quan Hà lạnh lùng nhìn lỗ đít nàng không ngừng co rút, đỡ lấy quy đầu thô kệch ấn vào.

"Oánh Oánh là con điếm của ta, từ lần đầu Oánh Oánh kề âm hộ lên miệng ta lẽ ra nên giác ngộ điều này rồi mới phải."

Hắn còn chưa dứt lời, lại thấy một luồng chất lỏng ấm nóng khác phun mạnh lên đùi mình.

Trong lòng Phượng Quan Hà đã có suy đoán, duỗi tay xuống tách hai mép âm hộ trơn trượt kia ra.

Nước dâm nháy mắt phun đầy tay hắn.

Quá dâm! Dâm phụ bị hắn mắng vài câu lại phun nước!

Phượng Quan Hà mặt không cảm xúc lau tất cả dâm dịch trên tay vào nơi hai người sắp giao hợp.

"Ngươi có thể phát tiết một chút, đây mới chỉ là bắt đầu."

Bàn tay to như quạt của hắn vỗ mông nàng, hắn bỗng nhiên tựa như nhớ tới cái gì buồn cười, nghiến răng nghiến lợi nói ra một danh xưng.

"Chủ nhân à."

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.