Chương trước
Chương sau
"Hừ... chó hoang, ai cho ngươi sủa..." Tần Nguyệt Oánh vừa lắc mông vừa lẩm bẩm trên người hắn.

Con ngươi Phượng Quan Hà ảm đạm.

Lúc này rồi còn mắng hắn?

Hắn nghiến răng không nói gì, lại nghe tiểu mỹ nhân cưỡi trên người nũng nịu hừ một tiếng:

"Chó hoang... dương vật chó hoang cọ âm hộ Oánh Oánh sướng quá......"

Bàn tay nhỏ duỗi đến đồ vật làm nàng thoải mái phía dưới, thích ý nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa.

Quy đầu chống lên miệng huyệt mềm mại, cọ từng cái vào hột le dâm tao đứng thẳng.

Phượng Quan Hà híp mắt, nhìn dâm phụ nhỏ tự chơi đến mức rên rỉ không ngừng.

Khoái cảm dưới thân như thủy triều dội từng đợt lên não, nhưng......

Căn bản vẫn không đủ.

Lúc này hắn như bị treo lơ lửng, vừa mong nàng chơi đủ sẽ buông tha lại vừa muốn nàng tự vạch u cốc kia ra mời gọi hắn hung hăng thọc vào.

Đầu óc choáng váng như say, Phượng Quan Hà cảm thấy mình bị trói thế này, nếu nói là chịu hình có lẽ cũng chẳng quá. edit by Lạc Rang

Phải nghĩ cách làm dâm phụ nhỏ này mau tới, nếu không không biết còn phải làm món đồ chơi để nàng tiêu khiển tới khi nào......

Hắn duỗi tay mơn trớn eo nàng, cuối cùng dừng lại trên mông nàng sờ sờ.

Cưỡi trên dương vật hắn, tiểu mỹ nhân ngậm nước mắt quay đầu lại, oán giận nói: "Ngươi sờ lung tung cái gì!"

Hai tay nàng chống bên gối hắn, eo mềm nhũn không chút sức lực, bộ dạng này vừa nhìn liền biết đang phát tao.

Phượng Quan Hà chửi thề trong lòng hai tiếng.

"Trưởng công chúa lấy âm hộ cọ dương vật thích lắm sao?" Hắn không để tâm tới sự cảnh cáo của nàng mà nhẹ nhàng vỗ mông nàng.

Cơ thể mỹ nhân run rẩy.

"Ta giúp trưởng công chúa ra, được không?"

Trên mặt Tần Nguyệt Oánh lóe lên một tia do dự. edit by Lạc Rang

Nàng nhìn hắn, hừ một tiếng.

"Không cho ngươi lấy đồ vật hạ lưu kia chọc ta!"

Đây là đồng ý.

Khoé môi Phượng Quan Hà hơi cong.

Tuy rằng Oánh Oánh của hắn tao lãng như vậy, nhưng việc nam nữ lại không có chút phòng bị nào với hắn.

Thân thể kia của nàng vừa bị nam nhân chạm vào đã tiết nước, một bàn tay cũng đủ khiến nàng thích đến mức chảy ròng ròng.

"Oánh Oánh muốn thì phải ngoan ngoãn nghe lời."

Mỹ nhân cưỡi trên người hắn lộ ra vẻ mặt khẩn trương, bất an.

Hắn vỗ vỗ nàng mông, xuống tay có chút nặng, bờ mông trắng nõn bị hắn vỗ liền đàn hồi rung lên.

Phượng Quan Hà thầm mắng một tiếng, thô tục nói: "Tự chổng cái mông dâm đãng của ngươi lên, hạ eo xuống, nâng âm hộ lên."

Lời nói tục tĩu trắng trợn khiến Tần Nguyệt Oánh xấu hổ đỏ mặt, cảm thấy tư thế kia vô cùng hổ thẹn nên lắp bắp.

"Ngươi... sao ngươi có thể... ta không...."

Bàn tay to lại đánh lên mông nàng.

"Lão tử hầu hạ ngươi, ngươi còn làm bộ ngượng ngùng cái gì? Lúc trước không phải cọ dương vật rên la thích lắm sao?"

Phượng Quan Hà cảm thấy lửa giận vừa tiêu bớt lại bắt đầu bốc lên. edit by Lạc Rang

Hắn cười lạnh: "Chẳng lẽ trưởng công chúa cảm thấy mình có thể bị một bàn tay chơi phun nước sao?"

Tần Nguyệt Oánh không dám nói nữa.

Nàng quả thật bị tay phò mã chơi phun nước, thậm chí còn có cả nước tiểu.

Phượng Quan Hà nhìn ánh mắt sợ sệt của nàng chợt cảm thấy buồn cười.

Nàng có cái gì mà hắn không hiểu? Vật nhỏ nhát gan.

Hắn cũng không vội, duỗi tay sờ nơi hai người kề sát, tìm được hai mảnh thịt đầy đặn liền nhét một đốt ngón tay vào thăm dò rồi rút ra.

Lúc rút ra cả tay dính đầy nước mật trong suốt, hắn bôi tất cả lên bờ mông trắng trẻo tao lãng của nàng.

Phượng Quan Hà nhìn nàng, khàn giọng hỏi: "Muốn không?"

Hắn quá hiểu tính tình dâm phụ nhỏ này, vào những lúc thế này nhất định phải mềm mỏng dụ dỗ.

Tần Nguyệt Oánh không nói gì, chỉ có con ngươi long lanh mở to nhìn hắn.

Trong mắt Phượng Quan Hà hiện lên ý cười. Hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ luồng thịt mềm phía trước bụng mình, quả nhiên, mông nhỏ liền ngoan ngoãn nhếch lên. edit by Lạc Rang

Âm hộ lóng lánh nước dâm bị hai mảnh thịt mũm mĩm che lại nên không thể nhìn rõ lỗ nhỏ bí ẩn kia.

Nhưng cũng vì vậy mà dịch nhầy chảy ra trông càng dâm mĩ.

"Âm hộ của Oánh Oánh sao lại nhầy nhụa như vậy?" Hắn cảm thán một câu thật lòng, "Vì mới sáng sớm Oánh Oánh đã phát tao phải không?"

Tâm Tần Nguyệt Oánh run lên.

Nàng khịt mũi, lí nhí tự bào chữa cho mình:

"Ta...... ta không cố ý......đều tại phò mã mặc quan phục nhìn...rất...rất đẹp..."

Phượng Quan Hà không lên tiếng.

Hắn mất một lúc mới hiểu ý nàng.

Tiếp đó hắn chợt cười, cười xong lại nghiến răng nghiến lợi.

"Là vậy sao? Thì ra ngay từ lúc ấy đã bắt đầu."

Hắn vỗ mạnh mông nàng: "Ý ta muốn hỏi, ngươi ăn một bữa cơm mà cọ gì hả? Điếm dâm!"

Tần Nguyệt Oánh bị đánh rơi nước mắt, nàng ghé vào trước ngực hắn, cảm giác xấu hổ và ấm ức cùng trào dâng trong lòng. edit by Lạc Rang

Thì ra phò mã không biết....hắn....hắn chỉ thuận miệng hỏi, vậy mà nàng lại đi khai hết!

"Ta.... ta không......"

Nàng còn định giãy giụa một chút.

"Ngươi không cái gì?" Phượng Quan Hà vạch hai mép thịt trơn nhầy kia ra, "Oánh Oánh có biết khi âm hộ ngươi ngứa, đầu óc sẽ trở nên ngu ngốc không."

Những ngón tay chai sần dò xét đi vào, cọ nhẹ thịt ở cửa huyệt, tiểu mỹ nhân ghé bên người hắn liền rên rỉ ra tiếng.

Tần Nguyệt Oánh không nói nổi câu nào, suy nghĩ đều tập trung vào những ngón tay của hắn, Phượng Quan Hà lại cố ý tránh né, không cho ngón tay đi vào sâu.

"Nhanh vào đi....." Tần Nguyệt Oánh quay đầu nhìn hắn đầy đáng thương, "Muốn ăn ngón tay."

Phượng Quan Hà khẽ nhếch môi: "Âm hộ nhỏ của Oánh Oánh quá dâm, không kẹp vật gì không phun được, phải không?"

"...Ừm." Tần Nguyệt Oánh ai oán nhìn hắn.

Ngón tay rút ra, một cái tát rơi thật mạnh lên mông nàng.

"Vậy ngươi con mẹ nó cưỡi lão tử cọ âm hộ nửa ngày chỉ để cho vui hay sao?"

Tần Nguyệt Oánh nức nở một tiếng: "Ta... ta không.... nhanh cắm vào đi.... Oánh Oánh muốn lên, nhanh lên!"

Nhìn thấy dục vọng cuồng nộ trong mắt nam nhân, nàng lại sốt ruột bổ sung: "Âm hộ nhỏ muốn ngón tay phò mã đụ, nhanh lên......"

Phượng Quan Hà cười lạnh, cũng không làm khó nàng thêm.

Hắn vừa rút ngón tay ra liền thấy dâm thủy ướt nhẹp cùng tơ máu nhàn nhạt, bỗng nhiên tỉnh táo lại một chút.

Bây giờ không phải là lúc để đụ con điếm nhỏ này.

Chụm hai ngón tay lại, hắn cắm thẳng vào trong khe, nhẹ nhàng đưa đẩy tránh làm nàng đau.

Nữ nhân trước ngực rất nhanh liền yêu kiều hừ ra tiếng.

Hắn quan sát vẻ mặt nàng: "Muốn tới?"

Tần Nguyệt Oánh gật đầu, vẻ mặt si ngốc, nói không nên lời. edit by Lạc Rang

Nàng đang bị ngón tay phò mã đào huyệt thì bỗng nhiên ngón tay lại rút ra, cảm giác trống rỗng vô cùng.

Nàng đang muốn tiết nên rất bất mãn mở mắt ra, chợt cảm thấy có thứ gì đó ấn vào giữa kẽ mông.

"Cái......"

Nàng còn chưa kịp kinh hô thì ngón tay thô ráp dầm dề dịch nhầy của hắn đã ngang ngược cắm vào.

Cảm giác bị xâm phạm dưới hậu huyệt thật rõ ràng, cao trào theo đó cũng ập đến. edit by Lạc Rang

Nàng nức nở rơi nước mắt, âm hộ tịch mịch cũng tí tách chảy dâm thủy.

Khoái cảm tê dại từ sống lưng truyền lên não, eo nàng mềm nhũn, chống đỡ không nổi dựa vào người phò mã, chỉ có cái mông vẫn chổng cao.

Lỗ đít nhỏ bị ngón tay phò mã trừu đâm, Tần Nguyệt Oánh thở hổn hển, hai lỗ dưới thân khi đóng khi mở, sắc mặt mê ly.

Cảnh này quá mức dâm mĩ, dù là ai cũng không tưởng tượng nổi -- trưởng công chúa cao quý của Thương Quốc lại quỳ giữa háng nam nhân như vậy, bị chơi hậu huyệt đến mức chảy nước mắt cao trào.

Editor: Lạc Rang

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.