“Dương Thanh, người đàn ông lúc nãy là ai?”
Khoảnh khắc nghe thấy giọng của mẹ chồng, cô ta run bắn người. Rõ ràng bà đang nằm ở bệnh viện dưỡng thương, sao bây giờ lại xuất hiện ở đây? Hơn nữa còn thức khuya đến vậy.
“Là một người bạn cũ của con thôi. Mà sao mẹ còn chưa ngủ nữa, cũng khuya rồi.”
“Mẹ không ngủ được.”
Dương Thanh khẽ gật đầu, chầm chậm đi về phía phòng khách, ngồi xuống bên cạnh bà Mạc. Cô ta định nói gì đó nhưng bà ấy đã nắm quyền chủ động, lên tiếng trước: “Con có ý thức được mình đã có gia đình rồi không? Tại sao còn qua lại với người đàn ông khác?”
“Con xin lỗi mẹ. Con…”
Nhất thời bị bà Mạc tra khảo, Dương Thanh trở nên lúng túng, hai tay đan chặt vào nhau. Ai mà ngờ đã làm chuyện lén lút lại còn bị bắt quả tang, thực tình khó lòng mà chối bỏ được.
“Lần đầu cũng như lần cuối, mẹ nhắc cho con nhớ. Nếu để người khác nhìn thấy rồi bàn tán, mặt mũi nhà họ Mạc biết để đi đâu.”
“Vâng.”
“Chuyện đến đây thôi. Con lên ngủ trước đi!”
Dương Thanh đứng dậy, gật đầu rồi trở về phòng. Cô ta không dám hỏi nhiều, sợ mọi chuyện sẽ bị phanh phui. Tới lúc đó bao nhiêu công sức đều đổ sông đổ biển hết.
…
Sáng hôm sau, Hạ Tử Băng dậy sớm nấu cháo rồi bưng lên phòng bà Mạc. Sau khi gõ cửa tới lần thứ ba, người bên trong mới xuất hiện.
Vừa nhìn thấy cô, bà ấy đã lạnh lùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480021/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.