“Đứa bé trong bụng em là con của anh. Anh có thể… thực hiện trách nhiệm của một người bố được không?”
“…”
Dương Nhất Hàn điên rồi. Điên tới mức không còn thuốc chữa nữa.
“Dương Nhất Hàn, tại… tại sao anh có thể làm như vậy chứ? Tôi với anh là…”
“Anh biết chứ?”
Hắn khẽ cúi đầu, thở ra một hơi dài thườn thượt. Bộ dạng áy náy này thật sự không giống với hắn của ngày thường chút nào. Liệu Dương Nhất Hàn đang mưu tính chuyện gì sao? Hạ Tử Băng không tài nào biết được.
Khoảnh khắc nghe được sự thật từ miệng hắn, người cô run lên, đôi môi mấp máy, cổ họng nghẹn lại. Có nằm mơ cô cũng không ngờ lần đầu của bản thân lại bị anh rể của mình cướp mất. Từ giờ cô phải làm sao để đối diện với chị gái đã nằm yên dưới nấm mộ, làm sao để đối diện với Mạc Đăng Sinh đây?
“Đừng bao giờ tìm tôi nữa.”
Dứt lời, Hạ Tử Băng đứng dậy, muốn mau chóng rời khỏi đây. Tuy nhiên, bước trước bước sau cô đã bị hắn kéo lại: “Tử Băng, nghe anh nói Đã!”
“Buông tôi ra!”
“Anh biết là em hận anh nhưng em có thể vì đứa bé trong bụng mà tha thứ cho anh một lần được không? Anh hứa sẽ chăm sóc cho mẹ con em thật tốt mà.”
Hít một hơi thật sâu, Hạ Tử Băng nhìn sâu vào mắt hắn bảo: “Nếu không phải nể mặt chị gái thì tôi đã tố cáo anh với cảnh sát rồi. Tội làm nhục người khác không phải nhẹ đâu.”
“Nhưng mà…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480017/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.