Dấu hôn từ tối qua cho tới sáng hôm sau vẫn còn. Nhìn thấy những dấu vết hắn để lại trên người Hạ Tử Băng, Dương Thanh không kìm được mà cảm thấy ghen tị.
“Chó cắn.”
Nghe cô trả lời, tất cả những người ở đó đều tối tăm mặt mày. Một người thiếu kiên nhẫn như Mạc Đăng Sinh làm sao có thể chịu đựng được sự sỉ nhục này.
“Em nói gì đó?”
“…”
Phớt lờ câu hỏi của hắn, Hạ Tử Băng cứ vậy mà đi lên phòng, để lại Dương Thanh với thái độ khó chịu.
“Cô ta bị điên rồi à?”
Không ai trả lời, Dương Thanh tiến tới chỗ Mạc Đăng Sinh, nở một nụ cười nhạt: “Anh có cần em nấu gì không?”
“Không. Cảm ơn.”
Dứt lời, hắn buông đũa, định thay đồ rồi tới công ty làm việc thì chợt nhớ ra một điều. Xoay người lại, hắn nhìn thẳng mặt Dương Thanh rồi mở lời: “Vừa mới sảy thai xong, cô nên chú ý nghỉ ngơi một chút. À còn chuyện đám cưới thì nên hủy đi, dù sao tôi cũng không muốn làm.”
Đứa bé vừa mất, Mạc Đăng Sinh chẳng mảy may đau xót, ngược lại còn chối bỏ trách nhiệm kết hôn với Dương Thanh mà gia đình đã gán ghép từ trước.
Có nằm mơ Dương Thanh cũng không nghĩ kế hoạch của mình lại phản tác dụng, gậy ông đập lưng ông.
“Anh… anh nói sao? Hủy hôn?” Cô ta cố chấp, cố gắng hỏi lại một lần nữa.
“Phải.”
Thái độ của Mạc Đăng Sinh vô cùng dứt khoát. Chính điều đó khiến trái tim cô ta tổn thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480016/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.