“Cái gì to? Tôi bảo em nằm im tôi bôi thuốc, sẽ nhẹ nhàng thôi! Em nghĩ đi đâu thế?”
“…”
Hạ Tử Băng tưởng hắn muốn làm chuyện đó với mình nên một mực từ chối, ai ngờ lại là…
Thú thật, cô chỉ muốn tìm một cái lỗ mà chui xuống.
Vì quá xấu hổ, Hạ Tử Băng xoay lưng về phía Mạc Đăng Sinh, cố gắng che đi sự ngượng ngùng trên khuôn mặt. Cô vội vàng nhắm mắt, ý muốn đuổi hắn đi. Tuy vậy, Mạc Đăng Sinh không có vẻ gì là muốn rời khỏi căn phòng này.
Từ từ đứng dậy, hắn lấy hộp thuốc y tế rồi đi vòng sang bên kia, ngồi bên cạnh cô. Vừa mở mắt, hình ảnh của hắn nhanh chóng lọt vào tầm nhìn của Hạ Tử Băng.
“Tôi tự lo được. Anh ra ngoài đi!”
“Nằm im!” Hắn thấp giọng nói.
Không còn cách nào khác, Hạ Tử Băng đành nín nhịn, đợi hắn bôi thuốc xong rồi sẽ tự rời đi. Mạc Đăng Sinh vô cùng tập trung, chấm nhẹ thuốc lên một bên má ửng đỏ của cô. Hai người chỉ cách nhau một khoảng trống nhỏ, tưởng chừng như chỉ nhìn thấy đối phương.
Trong tích tắc, trái tim cô lại rộn ràng trong lồng ngực.
Không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân, Hạ Tử Băng chủ động nhướn người lên một chút, muốn chạm vào môi anh. Ai ngờ khi cô tiến lại gần, hắn liền bình tĩnh hỏi lại: “Muốn hôn tôi sao?”
“Không… không có! Tôi chỉ là…”
“Chụt!”
Hạ Tử Băng đang lúng túng không biết phải trả lời như thế nào thì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3480009/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.