“Mạc Đăng Sinh, anh lại muốn gì nữa đây?”
Sau đêm đó, Hạ Tử Băng cứ nghĩ cả hai sẽ không gặp lại nhau nữa. Bởi lẽ trong mắt anh, cô là loại phụ nữ không có lòng tự trọng, vì tiền có thể trèo lên giường của bất kỳ người đàn ông nào. Do đó, khi thấy anh ở đây, Hạ Tử Băng không khỏi ngạc nhiên.
Ở phía đối diện, Mạc Đăng Sinh khẽ nhún vai: “Mọi chuyện không phải rõ ràng như ban ngày rồi sao? Tôi tới đây…” vừa nói anh vừa áp sát cô vào tường, “… để cưới em.”
“Anh nói dối!”
Chưa đầy hai mươi bốn tiếng, Mạc Đăng Sinh đã thay đổi 180 độ. Có nghĩ bằng chân cũng biết anh nhất định đang toan tính điều gì đó. Chỉ là ngay lúc này đây, Hạ Tử Băng vẫn chưa đoán ra được.
Tiếp xúc với Mạc Đăng Sinh chưa lâu, cô không có cách nào nắm bắt được suy nghĩ của anh. Thi thoảng, Hạ Tử Băng thấy anh là người tốt, lắm lúc lại thấy vô cùng xấu xa, đơn cử như việc ép cô lên giường, dùng bản thân để đổi lại sự bình an cho tập đoàn Hạ thị.
Tốt xấu đan xen, có trời mới biết Mạc Đăng Sinh là loại người như thế nào.
“Tôi không nói dối. Sớm muộn gì cô cũng biết thôi. Còn bây giờ thì có phải chúng ta nên vận động một chút không?”
“Anh bị điên rồi à?” Hạ Tử Băng hét vào mặt anh.
Thấy vậy, Mạc Đăng Sinh cười khẩy, liếc mắt về phía sau rồi hỏi: “Vậy cô khóa cửa làm gì?”
“Tôi…”
Sợ người ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479949/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.