Hơi thở nặng nhọc, cơ thể căng cứng, phía sau siết chặt lại, Dương Nhất Hàn ngửa mặt lên trời, nhắm mắt lại. Một lúc sau cơ mặt giãn ra, hắn mỉm cười, bên dưới một lớp chất lỏng màu trắng đục vương lại trên bồn rửa mặt.
“Cảm giác thật sảng khoái.”
Cơ thể hơi chao đảo, hắn hít một hơi thật sâu rồi vặn nước. Cảm giác sảng khoái dâng trào trong lồng ngực, hắn mỉm cười, chỉnh lại phần tóc mái rồi đi ra ngoài.
Rót một ly nước, hắn đem tới chỗ Hạ Tử Băng rồi đưa cho cô.
“Em uống đi!”
“Cảm ơn anh.”
Trong lúc hắn không ở đây, cô cứ suy nghĩ mãi. Trả thù hay nhân cơ hội này nối lại tình xưa? Ẩn mình dưới một cái vỏ bọc mới, có khi hắn sẽ đối xử với cô tốt hơn một chút.
Nghĩ tới cảm giác được yêu thương, được chiều chuộng, Hạ Tử Băng liền cảm thấy hạnh phúc. Đó là điều mà cô ước mơ bấy lâu, cũng là thứ hạnh phúc mà cô mong mỏi có được.
“Anh rể, sắp tới anh định làm gì?”
Nếu để cho bầu không khí chìm trong im lặng, cô sợ bản thân sẽ lúng túng, từ đó khiến đối phương sinh nghi. Không còn cách nào khác, phải bắt chuyện để mọi thứ trở nên thật tự nhiên nhất có thể.
Nghe vậy, hắn thở ra một hơi dài thườn thượt rồi bảo: “Anh cũng không biết nữa. Chị em ra đi quá đột ngột, anh chưa kịp chuẩn bị tinh thần.”
Giả dối, tất cả chỉ là giả dối mà thôi. Ngoài mặt thì tỏ vẻ đau buồn, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-chiem-huu-mac-tong-tha-cho-em/3479935/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.