Một mùi hương thơm mê người tràn ngập trong hơi thở của Thiên Tịnh. Đó là mùi huân hương, từ lúc cô ta bước vào đã có, mà cô ta lại vô cùng thích mùi này. Mùi thơm trong không khí nồng nàn. 
Đôi môi của người đàn ông chợt né ra, cô ta chỉ có thể hôn lên khuôn mặt anh. 
Không ăn được người đàn ông, trong lòng cô ta trống rỗng: “Học trưởng, em muốn hôn anh, em muốn anh!” 
Cô ta giãy dự trong ngực người đàn ông, cọ sát trên người anh. 
Cung Trạch Vũ cầm chén rượu đưa đến trước mặt Thiên Tịnh: “Uống chén rượu này xong anh liền cho em. Chúng ta lên phòng.” 
Thiên Tịnh bưng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, đặt ly rượu trống không lên bàn: “Em uống rồi! Nhanh cho em đi, em muốn!” 
Tựa hồ rượu càng khiến cho nỗi trống rỗng trong lòng cô ta trở nên lớn hơn, cô ta hận không thể ngay lập tức ăn sạch người đàn ông kia. 
“Chờ một chút, anh ôm em đi!” Cung Trạch Vũ nói xong liền đẩy cô, để cô ta ngồi xuống rồi anh đứng dậy bước ra khỏi phòng. 
Đầu Thiên Tịnh choáng váng. Dường như một lát sau, Cung Trạch Vũ trở về, ôm cô dậy, đưa cô lên phòng khách sạn. 
Giường lớn mềm mại đỡ thân thể hai người. Người đàn ông vô cùng chủ động, hai người hôn một lúc liền cởi quần áo làm chính sự. 
Thiên Tịnh tràn ngập trong cảm giác hoan ái đã sớm quên mất việc phải đưa Cung Trạch Vũ đến phòng Mộ Lạc Lạc. 
Mộ Lạc Lạc đi tới khách sạn, dựa theo tin nhắn của Thiên Tịnh mà tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475535/chuong-178.html