Khéo miệng người đàn ông cong lên ý cười nhẹ, đúng lúc anh ta nghĩ đến cô, thì cô gửi tin nhắn cho anh. 
Bác sĩ bị dọa 1 trận, gặp qua lúc bị kim khâu cứng rắn không khóc, nhưng chưa gặp qua lúc bị kim khâu cười! 
“Mộ tổng giám đốc, anh chỗ nào không khỏe không?” Bác sĩ cẩn thận hỏi. 
“Không có, ông tiếp tục khâu.” Tay Mộ Thương Nam nắm lấy điện thoại, 1 câu nói không dài, anh ta xem đi xem lại mấy lần. 
Nha đầu thối chỉ biết tìm anh ta muốn tiền, sao không hỏi anh ta bây giờ ra sao rồi? 
Không sợ anh ta chết rồi, cô không gặp lại anh được nữa sao? 
Anh ta ấn bàn phím muốn trả lời, nhưng phát hiện 1 bụng lời nói, không biết nói với cô gái nhỏ như thế nào, đương nhiên không muốn nói cho cô. Vốn dĩ ban đêm muốn dùng tin tức giả bắt cóc, dụ anh ta đến diệt anh nhưng lại bị anh lật ngược diệt 1 nhánh. 
Những lời này anh ta không thể nói, càng không thể nói anh bị thương, sợ cô lo lắng. 
Do dự 1 hồi, anh ta hồi âm 1 chữ “ Ừ” 
Điện thoại Diệp Phi kêu lên, xem hồi âm của người đàn ông. 
“Ừ” ý gì? Cô tức đến lật lật con mắt, cô viết 1 đống, anh ta hồi âm cho cô 1 chữ. 
Vấn đề là chữ này rốt cuộc là ý gì? Là biểu thị biết rồi? Hay biểu thị đồng ý? 
Đầu óc cô loạn động, cái cách trả lời có thể có của người đàn ông. 
Xì! Đồ keo kiệt, chưa ngủ không biết viết nhiều thêm mấy chữ! 
Cô âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475439/chuong-82.html