"Bớt làm trò cho ba! Ba nói con biết, đính hôn giữa Mộ gia và Thiên Tịnh là ông nội con định sẵn! Chuyện này không thể hủy. Ngày đó, ông nội con và lão gia của Thiên gia là chiến hữu từ đống người chết bước ra. Ông nội Thiên Tịnh còn cứu mạng ông nội con! Làm người phải có lương tâm, bố mẹ Thiên Tịnh đều chết, chúng ta có trách nhiệm chăm sóc đứa con duy nhất của Thiên gia. Cho dù con lấy nó về làm cống phẩm cung phụng, cũng phải lấy nó về cho ba!" Mộ Thâm phát lời nói chắc chắn.
"Con có thể chăm sóc Thiên Tịnh, nhưng bảo con lấy cô ta, con không làm được." Mộ Thương Nam nói.
"Thiên Tịnh ôn nhu đức hạnh, duy trì huyết thống tuyệt vời của Thiên gia, ba không hiểu, tại sao con không nhìn thấy cái tốt của nó?" Mộ Thâm bất lực nói.
"Con biết, cô ta rất tốt, gì cũng tốt, nhưng con vẫn luôn coi cô ta như em gái. Con có thể giống như em gái mà yêu thương cô ta, chăm sóc cô ta, nhưng chỉ như vậy thôi, như vậy đã coi như con giúp ông nội hoán trả ân tình của Thiên gia." Mộ Thương Nam nói.
Mộ Thâm thở nhẹ 1 tiếng "Cứ cho là em gái, vị trí con dâu nhà Mộ gia cũng chỉ có thể là nó. Con tránh xa Diệp Phi 1 chút cho ba, tin tức hôm nay của cô gái đó ba nhìn thấy rồi."
"Đó là cá nhân cô ấy, không liên quan tới việc công ty. Con cảm thấy, tìm trai bao so với tìm người bao nuôi tốt hơn mà?" Mộ Thương Nam nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475375/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.