Quyết định chỉ có một, liên quan đến việc này Diệp Phi rất rõ.
Thế nhưng cô sẽ không thể tìm được công việc nào giống như làm trợ lý của Mộ Thương Nam lương cao như vậy, lương ở đây 1 tháng 1 vạn tệ.
Trên người cô chỉ có 100 tệ, học phí đại học vẫn chưa nộp, còn có công việc gì trong vòng 2 tháng có thể giúp cô tiết kiệm được 2 vạn tệ.
Nếu không sống qua được 2 tháng, cô làm 2 tháng không phải là được rồi sao?
Khóe miệng cô cong cong "Công việc lương cao thế này, tôi không tìm được ở đâu, tôi sẽ không đi"
Khóe miệng Thiên Tịnh co rút: "Cô thật là yêu tiền, cần tiền không cần mạng!"
"Tôi chơi cũng là chơi mạng mình, không giống ai đó, vì bản thân mình mà muốn mạng người khác! Muốn tôi gả cho Vương Kim Tài, cô nằm mơ" Diệp Phi quát nói.
"Hừ, cô muốn gả cho ai không liên quan đến tôi, đó là bố mẹ cô sắp đặt! Muốn tìm người tính sổ thì đi tìm bọn họ. Không phải tôi bảo bọn họ bán cô đi."Thiên Tịnh lạnh nhạt nói.
Môi của Diệp Phi mím thành đường thẳng, đích thực không phải Thiên Tịnh bảo bán cô, lúc nào cũng không cần Thiên Tịnh nói, mẹ cô đều ép cô đòi tiền, sau đó cho Thiên Tịnh, nếu không phải cô nhìn qua vết sẹo mổ ở bụng của Thiên Huệ, cô thật sự cho rằng mình được nhặt về nuôi.
"Tôi ở bên cạnh tổng giám đốc Mộ, ông chủ Vương không dám tìm tổng giám đốc Mộ đòi người."
"Mộ Thương Nam cứu cô được 1 lần, có thể cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-buc-vo-yeu/475374/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.