Không ai biết lúc này Lãnh Thiên Cuồng đang suy nghĩ gì, hắn chỉ dùng ánh mắt thâm trầm nhìn bóng dáng nhỏ càng ngày càng xa, sống lưng ưỡn thẳngtắp, hình như nghiền ngẫm về sự kiêu ngạo và cố chấp của cô, đứng ở mộtbên sắc mặt Lôi Đình càng thêm khó coi, còn mang theo một tia hoảng sợvà khác biệt, hắn thật không dám nhìn thẳng Lãnh Thiên Cuồng, chỉ dámlen lén tra xét sắc mặt của Lãnh Thiên Cuồng, trong lòng bất an khôngbiết kế tiếp sẽ xảy ra chuyện gì. "Đi thôi, đi thôi Đông môn!"Cuồng Môn chia làm ngũ môn, chia ra làm Đông Môn, Nam Môn, Tây Môn, BắcMôn, Trung Môn, mỗi khu vực đều có người phụ trách, mà sự việc lần nàyđiều chế bị mất ở Đông Môn, Đông Môn có thể nói là nơi hội tụ nhân tàihắc đạo cao cấp, trong đó việc nghiên cứu khoa học là cường đại nhất, tỷ như phương diện nghiên cứu ma túy. "Dạ!" Lôi Đình thận trọnglên tiếng, mở cửa xe cho Lãnh Thiên Cuồng, mình lại ngồi ở phía trước,dọc theo đường đi cũng không dám thở mạnh, như đã nói qua, hắn thật sựbội phục sự dũng cảm của tiểu thư, dám nhìn thẳng và dùng thái độ đó nói chuyện với Môn chủ, từ khi hắn đi bên cạnh Môn chủ đến nay, hắn khônggặp qua người nào dùng giọng điệu đó nói chuyện với Môn chủ mà còn sốngsót, tính khí Môn chủ rất cao ngạo, không chấp nhận người nào hướng hắndạy dỗ ,chỉ là Môn chủ đối với Tuyệt Mị tiểu thư nhưng rất đặc biệt, đặc biệt đến mức những ai thấy Môn chủ và tiểu thư ở cùng nhau cũng phảikinh ngạc, ánh mắt dịu dàng đó làm cho người ta hoài nghi Môn chủ đangbị cái gì đó kích thích, hoặc là do người khác giả trang, nhất là có lúc cười giỡn với giọng nói cưng chiều, càng làm cho người ta kinh ngạc. Lãnh Thiên Cuồng cúi đầu giống như nhìn tài liệu trong tay, nhưng trên thựctế là một chữ cũng không hề nhìn thấy, hắn một mực nghĩ tới lời nói củanha đầu kia, nhất là câu nói cuối cùng kia với đôi mắt của cô khi nóicâu nói đó, trong suốt sáng ngời, trong nháy mắt giống xuyên thấu tớinơi sâu nhất trong lòng hắn, sau đó đem mang theo một tia hy vọng dungnhập vào trong tâm hồn, tư tưởng của hắn, khiến hắn không muốn làm côthất vọng. Có lẽ rất nhạt, có lẽ rất dễ hiểu, nhưng hắn vẫn cảmthấy ánh mắt cô nhìn hắn mang theo một tia hi vọng, một tia đau thươngvà kiên trì, một loại quật cường và quyết tuyệt, cô không yêu cầu hắnlàm cái gì, nhưng lại nói với hắn cô không thích, sau đó để cho hắn tựmình lựa chọn, nếu như hắn đủ coi trọng cô, hắn tuyệt đối sẽ không làmcô thất vọng, nhưng nếu như sự lựa chọn của hắn là không như cô hi vọng, như vậy hậu quả là không bao giờ có thể vãn hồi! Nghĩ tới đây,Lãnh Thiên Cuồng cảm giác toàn thân có chút rét run, đứa bé sáu tuổi cótrí khôn như thế thật làm hắn hết sức kinh ngạc, cái loại phản ứng lạnhnhạt đó giống như là cô độc rất lâu, khiến cho hắn muốn ôm chặt lấy côkhông bao giờ buông ra, cho cô ấm áp, cho cô yêu thương, cho cô tất cảnhững gì mình có, hắn thật không tưởng tưởng nổi ánh mắt hi vọng biếnthành ánh mắt lạnh lùng, nếu như có một ngày, ánh mắt kia nhìn mình toàn là sự lạnh lẽo, như vậy hắn nhất định sẽ khổ sở không thở nổi. Nụ cười, rất dễ hiểu, lại khiến cho ngũ quan lạnh lùng của Lãnh ThiênCuồng trở nên nhu hòa, thân thể cũng không căng thẳng nữa, hắn từ từngẩng đầu lên nhìn phía ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ thời tiết rất tốt,ánh mặt trời hình như cực kỳ sáng rỡ. Ngồi trước, Lôi Đình xuyên thấu qua kính xe thấy một màn như vậy, kinh ngạc trợn to hai mắt. . . . . . . "Môn chủ, cách điều chế mất trộm được phát hiện sáng nay, phát hiện nhânviên phụ trách nghiên cứu hạng mục này thiếu một người, những người nàylà bị cấm đi ra ngoài , khi phát hiện không thấy người này chúng tôi vội vào phòng nghiên cứu tra xét, phát hiện cách điều chế đã mất, hơn nữasố liệu trong máy vi tính có liên quan toàn bộ bị phá hủy!" gương mặtcủa Môn chủ Triệu ở Đông môn tràn nét lạnh hồi báo, chuyện như vậy xuất hiện tại địa bàn hắn phụ trách, hắn khó chối tội này, hắn không hề nghĩ tới muốn chạy trốn trách nhiệm, nhưng vô luận như thế nào hắn cũng nhất định phải đem tên phản đồ bắt trở lại. "Phái người đi tìm?" "Dạ, tìm tòi khắp thành, hơn nữa tất cả ở ngoài thành lộ tuyến tôi cũng cũng phái người đi kiểm tra, tuyệt đối sẽ không để cái phản đồ kia chạyđi!"trên mặt Môn chủ Triệu thoáng qua một tia hung ác, đối với phản đồbọn họ tuyệt đối sẽ không mềm lòng, chờ đem cái phản đồ kia bắt trở lại, hắn nhất định sẽ làm cho hắn sống không bằng chết! "Ừ, bắt đi,bắt trở lại sau ta lại xử lý, còn có một chuyện ta muốn nói với cậu ,bắt đầu từ hôm nay, dừng lại tất cả mọi việc có liên quan đến nghiên cứu và giao dịch ma túy, từ đó trên dưới Cuồng Môn bất luận kẻ nào cũngkhông được buôn bán ma túy, người vi phạm nghiêm trị không tha!" Đây chính là kết quả hắn suy nghĩ lúc ở trên xe, nếu cô không thích, vậyhắn cũng không làm, tổn thất có vài tỷ không là gì, thật không coi vàođâu! Toàn trường khiếp sợ, thật ra thì cũng không còn mấy người, nhưng tất cả ở đây đều là nhân viên cấp cao của Đông Môn ,tin tức nàyđược Lãnh Thiên Cuồng nói ra, chưa có bất kỳ ai nghe qua, tại sao có thể không kinh ngạc, phải biết dừng lại buôn bán ma túy đây tuyệt đối làmột chuyện lớn, cả Cuồng Môn có một phần năm thu vào là tới từ giaodịch ma túy , đại khái nơi này cũng chỉ có Lôi Đình sau khi hết khiếpsợ hiểu những thứ gì, nhưng vẫn như cũ là vẻ mặt không thể tưởng tượngnổi. "Môn chủ, ngài mới vừa nói cái gì?" Môn chủ Triệu cũng làmột nhân vật hung ác, đã từng một người máu đầy tay không quyền cầm đaothu phục bao nhiêu tên côn đồ, từng bước từng bước đạp vô số máu tươimới có địa vị hôm nay, rất ít chuyện có thể làm hắn lộ vẻ mặt kinh ngạcnhư vậy, hắn thậm chí hoài nghi mình có phải nghe nhầm hay không. "Bắt đầu từ hôm nay, tất cả mọi người trên dưới Cuồng Môn phải cự tuyệttất cả giao dịch liên quan đến ma túy, thủ hạ các ngươi nghiện thuốc tatạm thời không quan tâm, nhưng nếu để cho ta phát hiện người nào saulưng ta đi buôn bán ma túy, vậy hãy để cho các ngươi nếm thử một chútthủ đoạn của ta!" vẻ mặt ác độc mang theo sát khí làm người ta sợ hãi,không có ai có thể làm trái với ý của hắn, ở Cuồng Môn, hắn chính làtrời, quyết định của hắn không có bất kỳ người nào có thể chất vấn. Mọi người nhìn nhau, nhưng không ai dám có ý kiến gì, không khỏi sợ hãi với sự ác độc của Lãnh Thiên Cuồng. Rất nhiều những người này đều thấy Lãnh Thiên cuồng lớn lên , từ thời điểmhắn còn nhỏ đến khi trưởng thành, bọn họ xác định sự cuồng ngạo (ngôngcuồng và kiêu ngạo) là bản chất thật trong con người hắn, hung mãnh gặmnuốt bất kỳ ai muốn gây bất lợi cho hắn, cùng nhau đi lên, cho dù là cha của hắn hắn cũng không cho bất kỳ tình cảm và thể diện, giam lỏng ởnước ngoài, huống chi là thủ đoạn đối đãi những người khác , không có ai muốn nếm thử, mặc dù bọn họ đều là những người đi ra ngoài lăn lộnnhiều năm, nhưng vẫn không muốn bị chết một cách thê thảm, không bán matúy thì không bán, có Lãnh Thiên Cuồng ở đây, bọn họ như cũ có thể sốngquả thật là rất tốt, đối với Lãnh Thiên Cuồng, bọn họ có sự kính sợ từtrong đáy lòng!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]