"Xấu hổ quá, mặc dù rất muốn cùng con đi xem sân huấn luyện đó một chút,nhưng có một việc cần ta đi xử lý ngay bây giờ, ta để Lôi Đình đưa người về trước được không, chờ thêm hai ngày ta lại dẫn con đi." mặc dù trong lòng Lãnh Thiên Cuồng hết sức tức giận, nhưng vẫn giữ khuôn mặt hòahoãn nói với Tuyệt Mị, nét mặt xin lỗi làm người ta không đành lòngtrách móc.
"Huyết độc là vật gì?" Tuyệt Mị hơi nhíu lông mày, cái từ này khiến cho cô liên tưởng đến cái gì đó không tốt.
". . . . . . Này, con còn nhỏ. . . . . ." Lãnh Thiên Cuồng do dự nói, bốcủa hắn chính là đại ca xã hội đen , mà hắn đã dựa trên cơ sở của bố hắn đưa Cuồng Môn phát triển mạnh mẽ, vì lấy được quyền lợi tuyệt đối, chỉcần có thể kiếm được toàn bộ tiền buôn bán, Nhất Tương Công Thành VạnCốt Khô(*),sau lưng sự thành công của hắn có vô số máu tươi và nướcmắt, nhưng hắn chưa từng áy náy hay chột dạ , không có ai có thể daođộng bước chân tiến tới của hắn, cho dù là đạp vô số thi thể, chỉ là bây giờ nhìn lên cô bé lạnh lùng trước mặt này, thế nhưng hắn lại có mộtloại tâm tình hoảng loạn, không biết là vì cảm thấy chột dạ, hay khôngmuốn cho cô biết hắn đã làm những chuyện xấu gì.
(*)(Nghĩa đen)Một ông tướng đến khi công thành danh toại thì sẽ dẫn đến cả vạn bộxương binh lính chết khô. (Đây là câu cuối trong bài thơ thất ngôn KỉHợi tuế nhị thủ của Tào Tùng, đời Đường).
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ba/20361/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.