Bây giờ, trong căn phòng chỉ còn Hứa Phong Đàm, Đường Tam và một tên thuộc hạ nữa.
Đường Tam không muốn vòng vo nên đã đứng dậy đi về phía Hứa Phong Đàm, vừa mới sượt qua mặt tên thuộc hạ kia thì liền phất tay. Sau đó vài giây thì tên thuộc hạ kia liền ngất đi.
Thoáng chốc, chỉ còn Hứa Phong Đàm và Đường Tam tỉnh táo.
Từ đầu tới cuối, Hứa Phong Đàm chỉ quan sát từng cử chỉ của Đường Tam mà không nói gì.
Đường Tam chủ động tới Hứa Phong Đàm gần hơn, anh lên tiếng.
- Hứa đại ca, coi như đây là lần cuối tôi gọi là anh là đại ca, về sau thì không có nữa đâu.
Hứa Phong Đàm cũng chẳng thiết tha, anh thờ ơ.
- Tôi không quan tâm.
Đường Tam tự biết mình tự làm tự chịu, tội phản bội là tội đáng trách, chi bằng anh chuộc lỗi. Sau một hồi đắn đo, cuối cùng anh ta mới thở dài rồi nói.
- Hứa Phong Đàm, phòng này tôi đã phá hỏng camera rồi, anh có thể thay đồ với tên kia, rời khỏi đây và đi tìm Chúc Tự Đan. Nhớ kỹ, tôi chỉ nhắc địa chỉ một lần thôi, khách sạn X ở trung tâm thành phố. Nếu anh không đến kịp sợ rằng cô ấy không sống nổi đâu. Tôi có chuẩn bị sẵn cho anh một chiếc xe ô tô ở bên trái cổng.
Nghe xong, Hứa Phong Đàm lập tức hiểu chuyện, anh khoan hỏi lại, chẳng cần biết đúng hay sai nhưng anh vẫn lựa chọn tin tưởng Đường Tam lần này. Cho dù anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ai-thanh-hon-toi-nguyen-rua-anh-ca-doi/2552097/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.