- Bần hàn mãi vẫn bần hàn, Hứa tổng biết điều này chứ?
Hoằng bộ trưởng nói với thái độ nửa đùa nửa khinh với Hứa Phong Đàm.
Bây giờ, Hứa Phong Đàm không khác nào một con chó dấp nước, anh phải cúi mình tới đây để chuộc tội cho những hành động ấu trĩ của Chúc Tự Đan.
- Vâng, tôi biết ạ.
Ở thành phố này, ở đất nước này, để tồn tại một Hứa Phong Đàm, anh cũng phải nhượng bộ khối người, trong đó có bộ trưởng bộ Công Thương là Hoằng Trí đây, còn người mà Chúc Tự Đan đắc tội chính là vợ của Hoằng Trí.
Cả giới kinh doanh đều biết rằng, Hoằng Trí leo lên vị trí này khi còn trẻ là nhờ vào tính tình tàn nhẫn, tâm cơ đen tối. Hắn là người có tính toán, vợ hắn cũng vậy, vì thế Hứa Phong Đàm mới phải hạ mình tới đây chuộc tội.
Chẳng biết cuộc nói chuyện của họ diễn ra từ bao giờ, chỉ biết rằng trên bàn là một vali tiền đô la, theo đó là một đống nhân sâm, ngọc bội. Xem ra lần này Hứa Phong Đàm tổn hại không ít.
Hoằng trí vừa rót nước trà vào chén của hai người vừa nói thêm:
- Kẻ khôn phải đi cùng với kẻ khôn, kẻ khôn mà lại bần hàn, nếu cứ tiếp tục đi cùng kẻ ngu ngốc thì sẽ mãi mãi vừa bần hàn lại vừa ngu ngốc, Hứa tổng, không phải là cậu không giác ngộ được triết lý đó chứ?
Tâm trí của Hứa Phong Đàm như một quả bom đang chuẩn bị kích nổ vậy, nếu như không kiềm chế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ai-thanh-hon-toi-nguyen-rua-anh-ca-doi/2552077/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.