Đã nửa đêm, Hứa Phong Đàm vẫn ngồi một mình ở hầm rượu, căn phòng yên tĩnh càng làm cho từng nhất cử nhất động của anh phát ra âm thanh một cách rõ ràng hơn. Âm thanh róc rách khi anh rót rượu, ngay cả tiếng rít thuốc lá cũng đều làm cho không gian trở nên nao núng. Cái nhíu mày khi đang hút thuốc lá càng làm cho người đàn ông trở nên nguy hiểm hơn, ngay sau đó là một nụ cười lạnh như cười sự đời vậy.
Một người đàn ông từng không biết gì về tình yêu, bây giờ lại đâm đầu vào gian nan kể cả người mình yêu liên tục tìm cách ruồng bỏ mình. Hứa Phong Đàm đã trải qua vô vàn khó khăn nhưng chưa bao giờ anh lại cảm thấy bất lực cùng với nuối tiếc như bây giờ.
Nhấp thêm một ngụm rượu, rít thêm một hơi thuốc lá, Hứa Phong Đàm vẫn chưa thể quên được nỗi đau.
Sau một lúc lâu, Hứa Phong Đàm mới đứng lên rồi rời đi, anh đi tới căn phòng dưới tầng hầm của Chúc Tự Đan, nhẹ nhàng mở cửa ra rồi đi vào.
Chúc Tự Đan đang ngủ, cô không phát giác được vấn đề, cho tới khi ở bụng xuất hiện một sự đụng chạm nhẹ, cô mới dần dần tỉnh ngủ. Một mùi hương quen thuộc, là mùi bạc hà pha lẫn một chút mùi thuốc lá, cô có thể nhận ra ngay đó chính là ai mà.
Hứa Phong Đàm vẫn dụi dụi nhẹ vào hõm vai của cô, tham luyến mà nhắm mắt lại như đang thưởng thức một món sơn hào hải vị vậy. Có lẽ ai cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ai-thanh-hon-toi-nguyen-rua-anh-ca-doi/2552040/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.