Khi tỉnh lại cảm thấy sau khi đánh nhau với mấy tên côn đồ kia, trên người không chỗ nào không đau, vết thương trên lưng đau đớn như thiêu đốt vậy.
Tay lại bị còng ở sau lưng. Trương Hằng không nhìn thấy cổ tay bị còng, nhưng cũng phản ứng được, tuyệt đối đó là còng tay của cảnh sát. Bị còng nhiều lần, đây chính là trực giác xuất hiện.
Trước mắt ngay cả một cánh cửa sổ đều không có, không biết được bên ngoài hiện tại là ban ngày hay ban đêm, căn nhà tối tăm âm u đại khái giống như phòng thẩm vấn.
“Đầu năm nay đúng là khó khăn, cảnh sát cũng chơi trò bắt cóc.”
“Người ta nói đều không phải là ranh giới trắng đen phân minh, tụ lại cùng một chỗ, đều thành màu xám đi.”
“Mọi người đều biết nhau, có chuyện gì cứ nói rõ ra, hà tất phải làm đến bí mật như thế này, mang tôi đến nơi không thấy ánh mặt trời này. Hôm nay ngài muốn chỉ bảo tôi chuyện gì?” Trương Hằng nhìn khuôn mặt đối phương, kéo khóe miệng cười gằn từng chữ kêu lên thân phận hắn, “Cảnh sát Ngụy.”
Trương Hằng cùng với sở cảnh sát là đối thủ cũ, cảnh sát Ngụy Linh Kiệt đã công tác trên dưới ba mươi năm trong ngành, Trương Hằng không có khả năng không biết.
Ngụy Linh Kiệt kéo ghế ngồi đối diện trước mặt Trương Hằng.
“Hồng Lê Minh ở tổ điều tra đặc biệt, cậu rất thân với hắn phải không!?”
“Ân, có quen biết.”
“Gần đây các bang phái xã hội đen đấu đá nhau, cảnh sát Hồng được thể đục nước béo cò, lập lên không ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuong-ai-he-liet-2-ac-canh/4612710/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.