Triết Phong vừa nói khỏi miệng thì mắt Tịnh Lan đỏ lên òa khóc
" Hức... em có làm gì đâu? Sao lại không được em kẹo? " Tịnh Lan nhìn Triết Phong tủi thân? Cô thật sự không làm gì hết? Là mẹ chồng giáo huấn hắn chứ cô có giáo huấn hắn đâu? Phải gọi điện thoại nói mẹ chồng mới được! Không thôi hắn không chịu sẽ không cho cô ăn kẹo, Triết Phong không quan tâm đến lời Tịnh Lan nói tính đi lên phòng nhưng hình như có gì sai sai! Sao cô lại tự nhiên im lặng? Triết Phong quay mặt lại thì thấy cô đang cầm điện thoại gọi cho ai đó
Không nghĩ ngợi Triết Phong liền giựt cái điện thoại trên tay cô đúng lúc này giọng nói bên kia cũng vang lên
" Alo mẹ nghe đây " Triết Phong mím môi nhìn Tịnh Lan quả là không sai cô cư nhiên gọi cho mẹ hắn! Chết tiết không biết từ khi nào cô lại dám to gan như vậy?
" Mẹ,.... " Tịnh Lan lời vừa ra khỏi miệng đã bị Triết Phong lấy tay bịt lại
" Mẹ à! Dạo này trời hơi lạnh nên mẹ ngủ nhớ đắp chăn kỹ " Triết Phong vừa nói vừa phải giữ cái con sâu đang muốn thoát khỏi tay mình
" Con có vấn đề à? Trời này mùa hè mà lạnh à? Còn đang nóng bù đầu đây " Bà Triết đầu dây bên kia nhăn mặt vừa lúc nãy còn ở nhà bà? Về nhà đã gọi nói mấy cái tào lao gì vậy?
" Àhh thì lâu lâu nó cũng mưa gió thất thường con sợ mẹ bệnh nên nói vậy! Con dạo này bận có mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-vo-ngoc/578163/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.