Tay cô vắt ôm lên cổ anh, khuôn mặt ngây thơ cười trước câu nói của Tử Sâm. Trong khi đó bàn tay nam nhân đã không yên vị, chà xát quanh eo rồi ven vén lớp quần sooc satin dịch xuống.
Ngay lập tức nhận ra điều khả nghi, Bội Mễ ẩn anh ra, hốt hoảng:
- Này... Không được, mai phải về nhà với ba mẹ rồi... Em, em không còn sức đâu
Tử Sâm cúi mặt xuống hốc cổ nữ nhân, mê muội nói:
- Sao lúc nãy em còn hăng hái muốn về sáng mà?
Lúc này cô mới ngầm hiểu ý, bàn tay yếu ớt ẩn lấy tấm ngực nam nhân, cố chống đối lấy sức lực của anh dù biết bằng không.
Tử Sâm đè cô xuống bàn bi-a, vắt hai chân mảnh khảnh lên cổ mình, không quên kéo chiếc quần sồi vứt sang một bên. Trước mặt anh chỉ còn chiếc quần lót trắng tinh tế, lấp ló lớp cỏ đen trên m*. Ngón tay anh vạch lớp vải ra, tay còn lại vớ lấy quả nho bên cạnh, to bằng hai đốt ngón tay, từ từ cọ đầu quả vào t* m*t hồng nộn
Bội Mễ bụm miệng, bắt đầu chịu kích thích bên dưới, cổ trắng ngần rướn lên, thỏ thẻ:
- Đừng...Tuột... vào mất....um
Nam nhân mặc lời cô cảnh báo, tiếp tục trêu đùa hoa ngu**t nhỏ đến sưng hai bên vách. Anh liên tục ấn mạnh vào các lớp th*t nộn, chà lên cả hạt lựu nhỏ đến dập nhẹ, kích thích từ dưới truyền lên trên, hơi thở cô cũng gấp gáp khiến khuôn ng*c phập phồng
Bất chợt anh nhét nho vào l* nhỏ bên dưới, ngay lập tức nhận thấy vật lạ, miệng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-tuan-toi-va-em/1753066/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.