Ngay lập tức bên khóe môi Gia Chi nhếch lên, ả hạ giọng:
- Tốt..
Bội Mễ cúi chào rồi rời phòng, tuy nhiên cánh cửa phòng cô không đóng hẳn, cố để hờ rồi giả vờ bắt máy gọi điện, giọng nói bồn chồn:
- Alo, Tử Sâm à... Chắc buổi hẹn tối nay phải hoãn rồi...
Cô ngừng lại một lúc rồi tự nói:
- Sao? Ba mẹ anh ghét việc hủy hẹn lắm ư? Hic, em... em thật sự không cố ý...
Giọng cô nhỏ dần rồi rời đi về văn phòng. Sở dĩ cô làm vậy vì cố ý để vị Tổng Giám đốc kia nghe rõ. Cuộc điện thoại vừa rồi chỉ là tự biên tự diễn mà thôi
Bên trong Gia Chi vểnh tai lên, lòng thầm mừng vì nghe được đoạn hội thoại này, rồi dựa mình ngồi xuống ghế nhàn nhã, thi thoảng cười thầm. Mới phá được bữa ăn tối, Gia Chi đã mừng quýnh lên, thật ra, tất cả chỉ là một vở kịch nhỏ
Cô về đến văn phòng, ngồi xuống ghế rồi mở máy ra nhắn tin cho Tử Sâm:
- Em tăng ca, tối nay anh hẵng đón
Bên kia cũng nhanh chóng hồi đáp:
- Ha ha được, đồ ranh mãnh nhà em
Chuyện là...
Ngay lúc cô vừa kết thúc cuộc gọi điện với Tử Sâm, trở về tiếp tục làm việc. Chị Lý bỗng đi vào với tâm thế hơi hốt hoảng, miệng lẩm bẩm:
- Ôi trời ơi
Bội Mễ thấy lạ, hỏi han:
- Chị... Có chuyện gì sao?
Chị Lý ra vẻ bí ẩn, nhìn xung quanh rồi nói thầm thì:
- Lúc nãy đi trên hành lang, lúc qua chỗ tường rẽ chị thấy mày... Định gọi ới lại đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-tuan-toi-va-em/1753065/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.