Chương 36
Hai người Yển Nguyệt, Yên Như ngồi đối diện với ba người phụ nữ có ánh mắt sanh soi từng chi tiết, cứ như tội phạm đang bị thẩm vấn. Trước gương mặt lười biếng của cô, Phương Tuyết nhăn mặt lên tiếng than trách.
“Rốt cuộc hai người có xem chúng tôi là bạn không hả? Muốn bàn chuyện riêng không cho tụi này nghe à?”
Châu Yên Như bình tĩnh trả lời: “Ai bảo các cậu nhiều chuyện quá làm gì?”
“Mấy bà chị nhiều chuyện”: “…”
Lưu Yển Nguyệt nhìn bốn người đấu khẩu với nhau không nhịn được cười phì. Ngay lập tức những ánh mắt sắc bén lia đến chỗ cô như muốn lao vào cấu xé. Cô sững người, mỉm cười giảng hòa: “Ha ha ha, có chuyện gì từ từ nói”
Uyển Uyển liếc mắt: “Nguyệt Nguyệt, đừng nghĩ tụi mình sẽ bỏ qua cho cậu, đợi xử lý Yên Như xong người tiếp theo sẽ là cậu đó”
Cô nuốt nước miếng đứng dậy muốn rời khỏi phòng khách: “Mình đi uống nước”
“Khỏi, mình đi lấy giúp cậu”, Phùng Kỳ đè vai cô ngồi xuống sau đó xoay người vào nhà bếp.
[…]
“Cục trưởng, bọn người kia hôm nay đã xuất hiện trong khu chợ gần bên núi. Sau khi mua một vài thứ thiết yếu thì họ đến một quán trà nhỏ gặp một người”
Nghe cấp dưới báo cáo, bàn tay đang gõ gõ bàn của Phùng Dịch hơi khựng lại. Anh ngẩn đầu nhìn lên người nam nhân mặc trang phục bình thường trước mắt: “Có nhìn rõ mặt mũi người kia hay không?”
“Có, người này… chúng ta đã từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-sung-rieng-minh-vo/2832338/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.