Ôn Nhiên chớp mắt, dịu dàng nói: “Em không cần những thứ kia, chỉ cần có thể luôn ở bên cạnh anh là đủ rồi.”
Nghĩ đến giác mơ tối hôm qua, trong lòng cô bỗng nhiên cảm thầy vô cùng khó chịu.
Mặc Tu Trần cúi đầu hôn lên trán cô: “Chúng ta sẽ ở bên cạnh nhau mãi mãi.”
Rời khỏi nhà hàng đồ Tây, Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên lại đụng phải Mặc Tử Hiên.
Không lâu trước kia, bọn họ cũng ở nơi này đi ngang qua nhau.
Khi đó, Mặc Tử Hiên rời khỏi cô đi theo Chu Lâm.
Giờ phút này, bên cạnh Mặc Tử Hiên là một người phụ nữ vóc dáng nóng bỏng, Ôn Nhiên không quen biết cô ta, Mặc Tử Hiên thấy bọn họ cũng chỉ hờ hững lên tiếng chào hỏi, rồi dẫn người phụ nữ kia rời đi.
“Nhiên Nhiên, cậu ta quên mắt em, kỳ thật cũng không tệ.”
Đi được vài bước, Mặc Tu Trần mới bâng quơ nói, hôm nay ánh mắt Mặc Tử Hiên nhìn Ôn Nhiên không giống như lúc trước mang theo chấp niệm khó giấu.
Ôn Nhiên không để ý cười nói: “Anh còn tâm trạng nói mấy lời này sao, chủ tịch không chỉ khôi phục chức vị của anh ta mà còn ôm kỳ vọng lớn hơn cả trước đó, dành nhiều sự ủng hộ hơn cho Mặc Tử Hiên. Tu Trần, anh không thèm để ý chút nào à?”
Ôn Nhiên cũng cảm thây không đáng.
Không phải vì thân phận vợ của sếp tổng, cũng không phải vì vinh hoa phú quý mà vì Ôn Nhiên không ưa nồi tác phong làm việc của Mặc Kính Đằng.
Lúc đó ông ấy nghi ngờ Tiêu Văn Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620613/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.