Không cần biết lúc đầu Mặc Tu Trần cưới cô là có mục đích gì, lúc này, cô vô cùng tin tưởng anh sẽ không hại mình. Đúng như lời anh nói trước mặt Trình Giai, cho dù cả thế giới sẽ hại anh, cô Ôn Nhiên cũng sẽ không làm hại anh.
Nhiều năm sau, Ôn Nhiên vẫn có thể nhớ được buổi tối hôm nay, cô và Mặc Tu Trần im lặng nhìn nhau hai phút, lúc đó cô mới rõ ràng nhận ra mình đã yêu người đàn ông này.
“Nhiên Nhiên, anh của em không sao, anh cùng anh ấy tán gẫu vài câu, anh ấy không hề biết chuyện này.”
Cố Khải vừa bước vào phòng, anh ấy đã cảm nhận được sự tinh tế của bầu không khí trong phòng, đôi mắt híp lại quét qua khuôn mặt của Mặc Tu Trần và Ôn Nhiên, anh ấy nhẹ nhàng giải thích.
Ôn Cẩm không biết, là tốt nhát.
Mặc Tu Trần kéo Ôn Nhiên đứng dậy, nhàn nhạt nói: “Chuyện ở đây giao cho cậu, thời gian không còn sớm nữa, tôi và Nhiên Nhiên về trước, có tin tức thì báo cho tôi biết.”
“Tôi ở lại!”
Đàm Mục đột nhiên lên tiếng, cảm thấy mình cũng có trách nhiệm, sau khi đi ra khỏi khách sạn, Mặc Tu Trần đã giao Ôn Nhiên cho anh ấy bảo vệ, nhưng cuối cùng lại xảy ra chuyện như thế này.
Mặc Tu Trần không nói gì, ngầm đồng ý với đề nghị của Đàm Mục.
Cố Khải bước sang một bên: “Nhiên Nhiên bị hoảng sợ rồi, về nghỉ ngơi sớm cũng tốt. Em yên tâm, cho dù người đó trốn ở đâu, anh nhất định sẽ tóm được cô ta.”
Dám ở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-mac-thieu-sung-vo-thanh-nghien/620416/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.