Thẩm Nhất Đang khó khăn dìu anh đi đến bên đường, lúc này chiếc bụng của cô bắt đầu kêu lên vì đói cô cũng thấy ngượng trong lúc như thế này mà lại đói bụng, Lịch Bắc Dạ mỉm cười nhẹ nhàng đưa tay chỉ về phía quán ăn còn mở ở phía cuối con đường, dù giả vờ nhưng Lịch Bắc Dạ không hề để cô phải đỡ mình quá nhiều anh cố gồng người để vững bước đi hơn trong cái tư thế khá là khó đi một chút.
“Gia Long, chúng ta qua bên đó ăn sẽ an toàn hơn vì đến nơi đông người bọn chúng sẽ không dám ra tay đâu.”
“Vâng.”
Cô khó khăn dìu anh ngồi xuống, cô gọi món một cách qua loa vì bây giờ chủ yếu lấp đầy bụng trước rồi nhanh chóng đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra thử, Thẩm Nhất Đang vừa ăn vừa rơi lệ cô ăn trong nước mắt, hai hàng nước mắt của cô thấm đẫm trên má cô đưa tay lau nhẹ nó đi, cô thật sự rất sợ nếu như cô không đến kịp thì anh sẽ bị bọn người đó hành hạ đến lúc nào đây chứ?
Nhìn cô khóc trong lòng anh nhói lên một cái, có lẽ anh đã khiến cô sợ rồi, nụ cười ôn nhu của anh như xoa dịu trái tim bé nhỏ của cô, anh nhẹ nhàng gạt đi những giọt nước mắt đó, kể từ khi cô ở bên cạnh Gia Long thfi cô khóc nhiều hơn thì phải, là anh quá xấu xa khi để người con gái xinh đẹp này rơi lệ, đáng lẽ ra phải khiến cô vui trong nước mắt mới đúng nào có ngờ lại khiến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-yeu-sau-cam-bay-hon-nhan/971851/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.