Rất nhanh đã đến mùa đông.
Có những bông tuyết rơi trên đầu khi tôi từ bên ngoài trở về. Đường trơn nên tôi cẩn thận đi bộ về nhà.
Một cỗ nhiệt ấm áp được dán vào sau lưng, bên tai lập tức vang lên âm thanh quen thuộc.
"Anh tan làm."
Tôi quay đầu lại, thấy Cố Ngôn đang nhìn tôi với khuôn mặt trẻ con ngoan ngoãn.
Tôi vô thức hỏi anh ấy, "Anh gặp rắc rối?"
Anh ấy khẽ lắc đầu: "Không, cả ngày hôm nay anh đều ngoan ngoãn đi làm."
Tôi buồn cười nhìn anh ấy: "Cực khổ rồi".
"Nuôi gia đình không cực." Anh đi đến trước mặt tôi, ngồi xổm xuống, "Đường phía trước không dễ đi, anh cõng em."
"Không cần, chỉ có vài bước."
Anh khó hiểu quay lại nhìn tôi, "Tại sao? Nhưng anh muốn cõng em."
"...."
"Vậy anh nắm tay em."
"Được."
Anh đứng thẳng dậy và đưa tay qua. Ngay khi tay tôi đưa ra, anh ấy đã cầm lấy và đút vào túi áo khoác.
Lòng bàn tay anh khô ráo ấm áp, như thể một phát xua tan cái lạnh xung quanh.
Sau bữa tối, Cố Ngôn rửa bát ở phòng bếp, tôi xem TV ở phòng khách.
Một lát sau, Cố Ngôn lau khô tay, đi đến ngồi xuống bên cạnh tôi.
Phim truyền hình đang kể về câu chuyện nam nữ chính trải qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng ôm hôn nhau.
Vốn dĩ tôi có chút cảm động, nhưng ánh mắt ở bên cạnh nóng bỏng đến mức tôi không thể phớt lờ.
Tôi không được tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-truoc-roi-yeu/2923849/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.