Vân Vi Minh có một phòng tắm riêng ở sát vách với phòng ngủ, khiến cho gian phòng ngủ tựa như một ngôi nhà kính. Phòng có một bức tường rỗng, rất dày, vào mùa đông mà đốt than thì toàn bộ bức tường sẽ như được truyền nhiệt, làm cho căn phòng ấm áp như mùa xuân. Khói phát ra sẽ theo ống khói mà đi ra ngoài chứ không tiến vào trong nhà, như vậy vừa không gây ngạt thở và ngộ độc cho người bên trong.
Lâm Phương Châu rất ghen tị với Tiểu Nguyên Bảo vì có một căn phòng ấm áp như vậy, Tiểu Nguyên Bảo lại đề nghị nàng xây một căn như vậy, nhưng Lâm Phương Châu tính toán một chút vào mùa đông mà muốn đốt than thì thịt khắp người đều đau vì thế đành bỏ. (Ý là LPC tiếc tiền đó.)
Nhưng hắn bảo nàng dọn vào đây ở cùng hắn thì Lâm Phương Châu cả giận: “Nếu cha ngươi mà biết ta ngủ với con của hắn, hẳn sẽ xé xác ta ra mất.”
Nghe thấy thế, mặt hắn lại đỏ lên.
Lâm Phương Châu có chút xấu hổ, “Ta không phải có ý đó…”
Được thôi, do nàng giải thích không rõ.
Ngày thường khi Vân Vi Minh tắm gội thì đều là dùng một cái thau tắm có miệng sâu, nhưng giờ cánh tay hắn bị thương, để tránh nước bắn vào mà ảnh hưởng tới miệng vết thương thì dùng cái nông hơn, nước cũng không bắn ra nhiều lắm, hắn ngồi trong thau tắm, mặt nước chỉ tới eo là cùng. Thau tắm rất to lại rộng, hắn duỗi đôi chân vừa dài vừa thẳng ra, xúc không đến cuối
Hà Phong và Hà Hương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ta-qua-da-tinh/394721/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.