Không lâu sau khi Tô Mộc bỏ trốn, quan gia không chỉ không bất hòa với Tam hoàng tử, mà ngược lại còn bắt đầu cho hắn tham gia chính sự, khi gặp chuyện quân sự cũng hỏi ý kiến của hắn, đôi khi hắn trả lời rất khôn khéo, nhưng cũng có lúc thì không, trong triều có những đại thần khen, mà cũng có người chê hắn. Có người nói vốn dĩ hắn là người chính trực lại lương thiện, có người nói hắn không bằng Triệu Vương đã dày dặn kinh nghiệm và thận trọng, hay không bằng Tề Vương thông minh nhanh nhạy.
Rất nhiều người cảm thấy chuyện Tam hoàng tử được sắc lập Thái tử chỉ là sớm muộn.
Có người liên tiếp dâng tấu chương, thúc giục quan gia “sớm lập Thái tử”.
Nhưng ngày qua ngày, đã gần đến Đông chí rồi mà quan gia vẫn không hề tỏ thái độ gì.
Lâm Phương Châu vốn là người không thích ngồi yên. Cứ ở nhà ngoan ngoãn một ngày thì nhất định phải ra ngoài chơi mấy ngày để giải sầu. Nàng nhớ có lần Thẩm Nhị Lang kể về việc điêu khắc băng và câu cá trên sông nên quyết phải tự mình thử một lần. Dù sao băng thì đâu cũng có, không phải chỉ ở mỗi quê Thẩm Nhị Lang mới có thể làm được. Vân Vi Minh thấy thế thì nhất quyết đi theo.
Hàn Ngưu Ngưu mang theo một cái búa lớn để phá băng. Thập Thất có chút hoài nghi, không biết rốt cuộc bọn họ có biết cách đục băng không.
Nhìn thấy một cô nương đã quen việc nhà như Hàn Ngưu Ngưu lại khiêng cái búa lớn đến vậy, Thập Thất có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ta-qua-da-tinh/394720/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.