Lâm Phương Châu để Tiểu Nguyên Bảo nằm trên giường nghỉ ngơi trước, rồi nàng mới vội vàng ra cửa tìm Hoàng đại phu bốc thuốc.
Hôm nay tâm trạng của Hoàng đại phu rất tốt.
Huyện thái gia lấy những bộ phận của con hổ ra bán, nói là tiền bán được sẽ dùng để tu sửa thành. Hoàng đại phu không có tiền mua xương hổ, nên ông muốn mua dạ dày hổ, nhưng một số đại phu khác cũng muốn cái dạ dày ấy, bọn họ cũng ra giá tựa tựa như ông vậy. Được cái thái gia thương tiếc Hoàng đại phu là người câm, cho nên đã quyết định bán dạ dày cho ông.
Khi Lâm Phương Châu tới, nhìn thấy ông đang cắt từng miếng từng miếng dạ dày đã được rửa sạch, đặt ở dưới ánh mặt trời phơi nắng.
Lâm Phương Châu: "Hoàng đại phu, lấy ta ít dược đi ha ha."
Hoàng đại phu hỏi nàng làm sao vậy.
"Ta không có việc gì, nhà ta có một đứa trẻ, tắm nước lạnh xong bị cảm luôn."
Hoàng đại phu hiểu rõ, rửa sạch tay, sau đó đi ra viết phương thuốc cho Lâm Phương Châu.
Lâm Phương Châu nhìn xung quanh không có người, lặng lẽ hỏi Hoàng đại phu: "Nhà ta có một đứa trẻ......Ông không nói chuyện này với người khác chứ?"
Hoàng đại phu lạnh lùng liếc nàng một cái, sau đó chỉ chỉ miệng mình, ý là: Ta mẹ nó là một người câm, có thể nói với ai hả?
Lâm Phương Châu gật gật đầu: "Ừ, về sau ông cũng đừng nói chuyện này cho ai. Không phải ta doạ đâu, nhưng nếu bị lộ dù chỉ là một chút thôi, không chỉ ảnh hưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ta-qua-da-tinh/275526/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.