Tuy rằng nam nhân áp lên tôi có trọng lượng không nhỏchút nào, nhưng lại rất biết cách vây chặn tôi?Tôi hừ lạnh, khuỷu tay bám chặtđỉnh đầu người đằng sau, chân nhấc ra sau, xoay người dùng toàn lực bắtlấy nam nhân ném.
Có lẽ tại động tác của tôi quá nối liền và bất ngờ, cólẽ tại đối phương không ngờ được tôi sẽ sử dụng bạo lực. Nam nhân khôi ngô caolớn bị tôi quăng ngã chổng chân lên trời.
Nằm trên mặt đất sửng sốt hồi lâu, nam nhân rốt cuộccũng lấy lại bình tĩnh, lớn tiếng trách: “Đáng chết, em biết rõ là anh mà cònđộng thủ!”
Tôi hừ hừ, cười nói: “Quả nhiên là anh.” Cất bước dậmlên bụng anh, nắm lấy cổ áo, gằn giọng nói: “Tôi còn chưa xử lí anh mà anh đãdám phục kích tôi?”
Tiêu Quân lấy hai tay chống người, nhíu mày, đầu chậmrãi hướng gần tôi, cho rằng anh muốn hôn tôi. Đến khi chóp mũi hai người chạmvào nhau, anh đột nhiên nói, “Em theo dõi anh?”
Tôi định đẩy anh ra, bất quá cảm nhận được hơi thở rấtdễ chịu từ anh, cảm giá như bị mê hoặc, nắm chặt lấy vạt áo anh, tôi tự giácvòng qua cổ anh: thật muốn hôn vào cái môi đẹp kia! Tôi thấy sợ trước cái ýnghĩ đầy háo sắc đó, vỗ vỗ cái đầu, cố gắng lấy lại một chút lí trí, nói, “Tôicòn tới đây trước anh, sao gọi là theo dõi được, anh đã đi ăn vụng mà còn lớntiếng chất vấn cái gì?”
Tiêu Quân rút ra một chút khoảng cách, nheo hai mắtnhìn tôi : “Cái gì? Tôi cảm thấy cái chữ “ăn vụng” rất đáng tranh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ta-mua-mot-tang-mot/2508780/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.