Nằm trong bệnh viện như kẻ đần độn suốt buổi tối hômđó,nhờ Tiêu Quân mà cả ngày hôm sau tôi tiếp tục nằm viện , người của bệnh việncó tinh thần trách nhiệm đối với bệnh nhân rất cao[mà trên thực tế là tôingủ suốt cả ngày],sáng sớm hôm sau nữa thì xuất viện ( mà chính xác làđuổi),bác sĩ kết luận là không sao, chỉ cần uống thuốc và nghỉ ngơi là ổn!
Kế tiếp tôi ngoan ngoãn nằm nhà hai ngày, sau đó, tôinghe nói vì việc này mà Tiêu Quân rất tức giận, hậu quả đối với hai người kiacũng nghiêm trọng vô cùng! Nghe nói đêm đó Tiêu Quân đem Phương Lăng Nhi đónggói ném lên máy bay, thậm chí còn báo cáo với gia đình nàng, cảnh cáo trong vàinăm tới cấm con bé về nước nửa bước, về phần Mục Vũ, con bé có thông minh hơn,đem mọi tội lỗi đổ lên đầu Phương Lăng Nhi, dường như nàng ta vôtội,[ thực tế là chuyện gì xảy ra, mọi người trong lòng biết rõ ràng,] cuốicùng con bé vẫn bị Tiêu Quân cho thẻ vàng “ đuổi thẳng cổ”, Điền Tiến miêu tảcho tôi bộ mặt của Mục Vũ lúc đó, hắn cười nghiêng ngả, dường như rất vui khingười khác gặp họa.
Vì thế, sau sự kiện đó,đối với tôi đi dạo phố chính làkẻ thù!
Hai ngày không đi làm, đến quán bar với phát hiện ra,vị trí của tôi đã bị cướp! chức vụ điều chế rượu đã có kẻ khác làm, màcái người thuê nhân viên mới đó lại còn thản nhiên như không, vẻ mặt thích thúnhìn tôi ngoài thì lãnh đạm như nước, mà bên trong thì lửa giận ngùn ngụt, tôi thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ta-mua-mot-tang-mot/2508744/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.